🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mãi đến rất lâu sau này, Hứa Đường Chu mới hiểu được câu "Tôi ngửi thấy mùi tin tức tố của cậu" mà Lăng Triệt nói có bao nhiêu tầng ý nghĩa.

 

Đó là lần đầu tiên Lăng Triệt ngửi thấy mùi tin tức tố của cậu.

 

Nhưng khi đó, sau khi nghe thấy yêu cầu của cậu, sắc mặt Lăng Triệt chỉ hơi đổi, mắt khẽ híp lại nói: "Tôi giúp cậu dán?"

 

Miếng dán tuyến thể là vật dụng phối hợp với thuốc ức chế tin tức tố, tuyến thể sau khi tiếp xúc lâu dài với thuốc ức chế cần phải được nghỉ ngơi. Ngoài việc tạm thời dùng phương pháp vật lý để ngăn cách, miếng dán tuyến thể còn có thể dưỡng và bảo hộ tuyến thể, là vật dụng chuyên dùng cho Omega.

 

Nói ngắn gọn, nhờ người khác dán miếng dán tuyến thể giúp mình, là một hành động vô cùng thân mật.

 

Hứa Đường Chu lúng túng đến mức muốn độn thổ: "... Là em không biết dán, anh đừng hiểu lầm. Nếu thấy bất tiện thì thôi vậy, để em tự làm cũng được."

 

Cậu hoàn toàn không có ý định quyến rũ người ta.

 

Tuyến thể của Hứa Đường Chu mới phân hóa được bốn năm, việc cậu không biết dán miếng dán tuyến thể là do Cừu Âm "chiều hư". Cừu Âm vốn là nghiên cứu sinh tiến sĩ y học, lại mắc chứng OCD, mỗi lần Hứa Đường Chu dán lệch một chút, cậu ta cũng phải gỡ xuống, sau đó cẩn thận tỉ mỉ dán lại cho ngay ngắn.

 

Lăng Triệt chẳng thèm để ý đến lời cậu, sải bước đi thẳng về phía căn gỗ nhỏ.

 

"Về rồi về rồi!"

 

Trong căn nhà khác, nhân viên chương trình thông qua màn hình camera nhìn thấy hai người trở về liền lập tức thông báo cho nhau.

 

Chỉ thấy hình ảnh trực tiếp, Lăng Triệt đi vào sân trước Hứa Đường Chu, mà Hứa Đường Chu đi theo sát phía sau, trong tay còn xách túi đồ mua từ cửa hàng tiện lợi. Không biết vì sao, sau khi ra ngoài một chuyến, lúc trở về, bầu không khí giữa hai người lại căng thẳng hơn lúc trước, cảm giác như chỉ cần một giây nữa thôi là sẽ cãi nhau.

 

Hứa Đường Chu vừa về đến phòng, lập tức ngồi xếp bằng dưới đất mở túi đồ ra, nhận mệnh nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể dán cho tốt.

 

Lăng Triệt liền đẩy cửa bước vào, vẻ mặt chẳng vui vẻ gì: "Đưa cho tôi."

 

Hứa Đường Chu ngẩn người đầy dấu hỏi.

 

Lăng Triệt: "Miếng dán tuyến thể."

 

Hứa Đường Chu: !!! Quả nhiên tâm tư của Alpha thật khó đoán!

 

Dù trong lòng thầm oán, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nịnh nọt đưa đồ lên, đồng thời thấp giọng giải thích, mong Lăng Triệt đừng giận bỏ đi: "Không khó đâu! Anh xem, lúc dán chỉ cần căn đúng phần giữa là được, rất nhanh thôi, vô cùng nhanh."

 

Lăng Triệt "ừ" một tiếng.

 

Đương nhiên anh chưa từng dán, nhưng đọc hướng dẫn sử dụng thì vẫn biết.

 

Trong im lặng nghiên cứu một hai phút, Lăng Triệt mở miệng: "Cúi đầu xuống một chút, đừng cử động."

 

Ra lệnh xong, anh thuận tay lấy cái áo mà Hứa Đường Chu vừa dùng để quàng cổ ném lên, chính xác che kín đi ống kính camera.

 

Màn hình lập tức tối đen, nhóm nhân viên hóng hớt: "..."

 

Hứa Đường Chu đã ngoan ngoãn tự cúi đầu xuống, không nhìn thấy biểu cảm của Lăng Triệt, nhưng tim cậu lại đập mạnh đến lợi hại. Là do căng thẳng sao? Hay là vì lần đầu tiên phơi bày nơi yếu ớt nhất của mình trước mặt Lăng Triệt, cảm thấy có chút không thích hợp?

 

Lăng Triệt xé bao bì, nhưng mãi vẫn chưa hành động.

 

Hàng mi Hứa Đường Chu khẽ run, rõ ràng chỉ là dán miếng dán tuyến thể thôi mà, sao không khí lại có chút kỳ lạ thế này?

 

Cậu không hề hay biết, ánh mắt Lăng Triệt đã trở nên thâm trầm.

 

Trước mắt anh là chiếc cổ trắng nõn mảnh dài, vì cúi đầu nên xương cổ hơi nhô ra, làn da phơi bày ngoài không khí nhẵn nhụi hoàn hảo.

 

Không có dấu cắn.

 

Sạch sẽ đến mức có chút chói mắt.

 

Lăng Triệt rốt cuộc đã xác nhận, dấu ấn mà Hứa Đường Chu từng thuộc về người khác thật sự đã bị xóa sạch, hoàn toàn không còn bất kỳ dấu vết nào của Alpha từng đánh dấu cậu.

 

Anh không nhớ rõ đã bao nhiêu lần, mình từng muốn tìm ra cái cơ quan gọi là tuyến thể ở đây, nhưng cuối cùng đều vô vọng. Còn giờ, nó lại nhô lên rất khẽ dưới lớp da trắng mịn sạch sẽ ấy, cho anh biết, nó đã phát triển hoàn toàn rồi.

 

Chỉ cần cắn một cái, chỉ cần xuyên thủng lớp da đó, anh liền có thể đưa tin tức tố của mình vào tuyến thể, để chủ nhân của cơ thể này hoàn toàn trở thành vật sở hữu của anh.

 

Rõ ràng Hứa Đường Chu chẳng làm gì cả, chỉ là một đoạn cổ bình thường thôi, vậy mà lại như phát ra lời mời vô hình với anh.

 

Khát khao đến điên cuồng, tàn bạo kia, khắc sâu trong cốt tủy Alpha — không thể phủ nhận, trong mắt bọn họ, Omega quả thực rất yếu ớt.

 

Nếu độ tương thích đủ cao, từ mặt sinh lý Omega hoàn toàn không thể kháng cự sự chiếm hữu của Alpha, dễ dàng bị đánh dấu triệt để. Dù tâm lý họ có đồng ý hay không, cơ thể cũng không thể chống đỡ nổi.

 

Thế nên không trách được Lăng Triệt có thành kiến, Omega không thể tự khống chế bản thân vốn là sự thật khoa học.

 

Nhưng Hứa Đường Chu đã trở lại.

 

Rửa sạch dấu ấn mà xuất hiện.

 

Lại còn nói ra những lời như vậy.

 

Rốt cuộc Hứa Đường Chu muốn làm gì?

 

Ngón tay Lăng Triệt cầm lấy miếng dán tuyến thể, không tránh được khẽ chạm vào làn da ấm nóng kia, chỉ cảm thấy có luồng điện rất nhỏ thoáng lướt qua từ đầu ngón tay.

 

Khiến anh kinh ngạc là, chiếc cổ trắng như tuyết ấy bỗng chốc nhanh chóng ửng hồng, màu đỏ lan dần về phía sau tai.

 

Anh sững lại, Hứa Đường Chu sao lại nhạy cảm đến thế?

 

"Ngứa quá." Hứa Đường Chu ngẩng đầu, khóe mắt hơi đỏ, "Anh có thể nhanh một chút không."

 

Mùi tin tức tố của Hứa Đường Chu cực kỳ nhạt, mang theo sự lạnh lẽo, giống hệt cảm giác mà con người cậu mang lại. Sau khi tuyến thể phân hóa, tin tức tố đã hòa quyện hoàn toàn với bản thân cậu, từ từng sợi tóc, từng ngóc ngách nhỏ bé bắt đầu thay đổi khí chất của cậu.

 

Bị ánh mắt ấy nhìn thẳng, giây tiếp theo, Lăng Triệt liền "bốp" một tiếng dán miếng dán tuyến thể lên, chẳng chút dịu dàng nào.

 

Hứa Đường Chu: "..."

 

Đúng là đồ Alpha thẳng tắp này! Cậu chỉ là một Omega yếu ớt thôi mà!

 

"Xong rồi." Lăng Triệt lạnh nhạt nói, "Hôm nay quá muộn rồi, ngày mai tôi sẽ cho người đi điều tra, thuốc ức chế và vòng cổ của cậu chắc chắn không phải tự dưng biến mất đâu."

 

Hứa Đường Chu gật gật đầu, trông có vẻ đặc biệt ngoan ngoãn.

 

Lăng Triệt cảm thấy không thể ở lại thêm được nữa, mặc kệ Hứa Đường Chu muốn làm gì, tóm lại anh sẽ không mắc bẫy.

 

Anh không nán lại trong phòng này, trước khi đi còn để lại một câu: "Nhớ dùng thuốc ức chế cho tốt, đừng để tin tức tố bay loạn khắp nơi."

 

Hứa Đường Chu ngửi ngửi xung quanh, lập tức mở Mist, nhập số tin tức tố, hít liền mấy hơi.

 

Lăng Triệt không định để tổ chương trình điều tra chuyện này, nếu thật sự là do bên chương trình làm, giờ bọn họ đã ở nước ngoài, những người ở đây cũng chỉ là tép riu, điều tra cũng sẽ không ra kết quả.

 

Anh gọi điện cho Tư Đồ Nhã, nói rõ sự việc.

 

Tư Đồ Nhã trầm ngâm một lát: "Chị sẽ nói với Hoàng Thiên, có vài chuyện cậu ta ra mặt sẽ thích hợp hơn chị."

 

Lăng Triệt: "Ừm."

 

Tư Đồ Nhã lại nói: "Thế... hai người các cậu sao rồi? Hiện giờ các cậu sống chung một căn nhà, không có vấn đề gì chứ?"

 

Cô lo lắng điều gì, Lăng Triệt đương nhiên hiểu.

 

Cô không phải lo lắng nếu giữa Hứa Đường Chu và anh xảy ra chuyện gì sẽ bị đem ra làm chiêu trò truyền thông, mà là lo cho chính cảm nhận của Lăng Triệt.

 

Dù sao thì, chuyện tình cảm chỉ có người trong cuộc mới hiểu.

 

"Không sao." Lăng Triệt thờ ơ nói, "Ở đây đâu cũng toàn là camera, chúng tôi còn cách nhau cả một hành lang. Với lại, tôi cũng đâu đến mức không tự kiềm chế được."

 

Cùng lắm thì là bị tin tức tố quấy nhiễu đến cả đêm không ngủ nổi.

 

Tắm nước lạnh hai lần là giải quyết xong.

 

Cái cổ trắng như tuyết của Hứa Đường Chu, cùng tuyến thể hơi nhô lên ấy, cứ luôn lượn lờ trước mắt anh, trêu chọc thần kinh anh. Đêm qua Lăng Triệt có hơi mất ngủ, dứt khoát bò dậy viết nhạc.

 

Cũng chẳng tính là ca khúc, chỉ là vài giai điệu vụn vặt, có lẽ cũng chẳng để làm gì.

 

"Độ hot của hai cậu mấy ngày nay rất cao." Tư Đồ Nhã nói, "Hôm kia phòng dựng phim đã cắt một đoạn hậu trường, có thời gian thì lên mạng xem."

 

Ở đầu kia, Hứa Đường Chu cũng nhận được điện thoại của Hoàng Thiên, từ trên mạng nhìn thấy cái gọi là hậu trường đó.

 

Trong đoạn được phát lại vô số lần, không bỏ sót góc nào, chính là cảnh cậu gọi điện cho Lăng Triệt hỏi tại sao anh chưa đến. Lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ mình trên chương trình giải trí qua video, Hứa Đường Chu cuối cùng cũng hiểu tại sao Hoàng Thiên luôn bảo cậu phải chú ý quản lý biểu cảm.

 

[ Mặt lạnh quá, bày đặt ra vẻ ngôi sao lớn. ]

 

[ Thật nghĩ mình là siêu mẫu chắc? Biến mất vài năm rồi ai còn nhớ tới. Xung quanh toàn tiền bối, có cần giả vờ thế không? 【icon trợn mắt】]

 

[ Ôm đùi Lăng Triệt mới có được tài nguyên, nên biết vị trí của mình ở đâu. ]

 

[ Buông tha anh nhà tôi đi, người ta đi show với bạn thân không được à? Anti fan chết hết đi. ]

 

Không cần nói người khác, chính Hứa Đường Chu xem mặt mình cũng muốn tự chê.

 

Thì ra lúc ngồi cùng các khách mời khác, cậu suốt buổi không có biểu cảm gì.

 

Nhưng rõ ràng cậu đã cố gắng hết sức để tỏ ra ngoan ngoãn rồi mà.

 

Đoạn hậu trường không dài, rất nhanh đã tới lúc Hạ Tinh nhắc đến việc Lăng Triệt chuẩn bị concert, rồi Hạ Nguyệt cue đến cậu: "Hứa Đường Chu chắc biết chứ?"

 

[ Không thèm để ý người khác??? ]

 

[ hello? ]

 

[ Chu Chu vốn dĩ là như vậy mà, mọi người toàn bắt bẻ thôi! ]

 

[ Chu cái gì, không dựa hơi Lăng Triệt thì ai biết cậu ta là ai. ]

 

[ Còn không chịu bắt lời, đến tôi còn thấy xót thay cho cặp chị em plastic tung hứng cho cậu ta, respect. ]

 

Khi Thích Mộc bảo Hứa Đường Chu gọi điện cho Lăng Triệt, màn hình bình luận chạy càng nhanh. Toàn là ghen tỵ đố kỵ, thỉnh thoảng có vài comment chê Lăng Triệt cũng lập tức bị dìm trong rừng bình luận ngập tràn chanh vàng.

 

[ Tôi muốn số điện thoại của anh!!! Aaaaaaa ]

 

[ Lăng Triệt đừng tùy tiện cho người lạ số điện thoại! Cho tôi nè!! ]

 

[ Aaaaaa giọng anh tôi hay quá trời ]

 

[ Bị kẹt xe rồi, tội quá, hôm đó còn có tai nạn giao thông ]

 

[ Mấy đứa nói cố ý đến muộn giả vờ ngôi sao lớn ăn tát chưa? Có cần tôi tát thêm hai cái không? ]

 

"Nhóc con." Giọng của Lăng Triệt vang lên.

 

[ Tôi chết rồi tôi chết rồi 'nhóc con'? ]

 

[ Nhóc con??!!! Aaaaaa Lăng Triệt tôi không cho phép anh gọi cậu ấy như vậy!! ]

 

[ Tôi tự tử đây, các chị em tùy ý nhé. 【icon mỉm cười】 ]

 

[ Chồng tôi biết cưng chiều người khác rồi, nhưng người được cưng chiều không phải là tôi. ]

 

[ Hahahaha tôi không điên đâu, từ nhóc con nhất định là đang gọi tôi hahahaha ]

 

Một lần nữa nghe thấy hai chữ ấy, tai Hứa Đường Chu lại nóng bừng, tim cũng đập nhanh hơn. Cậu ôm điện thoại muốn xem anti fan sẽ mắng mình thế nào nữa, nhưng ngay giây tiếp theo, phong cách bình luận liền biến đổi hoàn toàn.

 

[ ????? Sao lại cảm thấy có chút đáng yêu vậy? ]

 

[ Không đúng, tôi có ấn nhầm nút tạm dừng không? ]

 

[ Người phía trước chờ chút! Cậu không ấn nhầm đâu! Chính là Hứa Đường Chu hóa đá đó! Hhhh da mặt nhóc con mỏng quá đi mất ]

 

[ Chỉnh sửa đúng không? Sao mặt cậu ấy đột nhiên đỏ như đánh má hồng thế này? ]

 

[ Một giây là đã đỏ mặt liền! Các chị em mau nhìn đi, tai cậu ấy cũng đỏ luôn rồi kìa!! ]

 

[ Khoan đã, tôi bỗng thấy có chút muốn cưng chiều... tôi đang tự kiểm điểm đây ]

 

[ Muốn ăn... 【icon cười bỉ ổi】]

 

#LăngTriệtNhócCon#

 

#HứaĐườngChuMộtGiâyĐỏMặt#

 

Hai hashtag này nhanh chóng leo lên hot search trên Flow trong nước.

 

Có người còn làm ảnh động gif từ phản ứng của Hứa Đường Chu, quá trình đỏ mặt nhanh đến kinh ngạc, được sử dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực.

 

Hứa Đường Chu nằm bò trên giường, xem đi xem lại tấm gif đó, trợn mắt há hốc mồm.

 

Cậu nghĩ, tại sao mình luôn phản ứng lớn như vậy... Lúc đó cũng thế, bây giờ cũng thế, chỉ cần nghe thấy Lăng Triệt gọi như vậy, tim cậu lại đập thình thịch, chẳng lẽ cậu đã thích Lăng Triệt rồi sao?

 

Rõ ràng tất cả đều là giả, ngay cả bạn bè hai người họ cũng không phải. Lăng Triệt còn nói cậu chỉ cần ngoan ngoãn quay chương trình, vậy mà cậu lại tự đa tình thế này.

 

Mất mặt quá.

 

Hứa Đường Chu tự khinh bỉ chính mình, nhưng ngay lập tức... lại đem đoạn ghi âm Lăng Triệt gọi cậu, phát đi phát lại hai mươi lần.

 

Thật sự rất hay nghe.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.