🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời điểm Lạc Kiêu mang băng chạy về Thanh Lan Điện, đúng lúc chạm mặt Nghiêm thái phó. Hành lễ một cái với Nghiêm thái phó, miệng chỉ nói: “Hôm nay Thái tử không được khỏe, e là phiền Thái phó uổng công chuyến này rồi.”

“Không ngại, không ngại,” Nghiêm thái phó dĩ nhiên rõ ràng tình huống của Văn Nhân Cửu,khoát tay áo nói, “Chỉ có điều, thân thể Thái tử chịu giày vò như vậy, dù sao thì…” Nói được một nửa, rồi dừng lại, nhìn Lạc Kiêu, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ thở dài một hơi, đưatay phải ra sau lưng, “Hiện tại ta và ngươi đến Thanh Lan Điện, nhìn xem tình huống của Điện hạ a.”

Lạc Kiêu chắp tay, nói một tiếng: “Học trò rõ”, sau đó liền cùng Nghiêm thái phó đi về phía Thanh Lan Điện.

Trong Thanh Lan Điện, Trương Hữu Đức thấy Lạc Kiêu dẫn theo Nghiêm thái phó vào, vội vàng đón hai người. Lạc Kiêu ngăn lại động tác hành lễ của Trương Hữu Đức, chỉ cho Mặc Lan, Mặc Liễu lần lượt đưa qua hai hộp ngọc: “Băng đã lấy được,  cầm lau cho Thái tử trước, thái y còn chưa tới, ít nhất giúp Điện hạ giảm bớt nhiệt độ.”

Trương Hữu Đức tiếp một hộp, chỉ cảm thấy hộp vào tay rét lạnh đến thấu xương. Một tay mở hộp nhìn vào, trong hộp chứa đầy băng, dưới ánh nến mờ nhạt hiện lên ánh vàng. Trương Hữu Đức có chút kinh ngạc nhìn qua Lạc Kiêu, đưa hộp lại cho Mặc Liễu, liếc mắt về phía hai người, Mặc Liễu cùng Mặc Lan liền hiểu rõ, vội vàng bưng hộp ngọc vào phòng.

Nghiêm thái phó thấy tình hình, cũng theo sát hai Đại cung nữ tiến vào điện, Lạc Kiêu ngược lại bị giữ ngoài điện, nhất thời cũng không nhàn rỗi.

“Thế tử,” Trương Hữu Đức thấy Lạc Kiêu không nhúc nhích, liền chậm rãi đến bên cạnh, chầnchờ nói với hắn: “Băng này lấy được dĩ nhiên là tốt, nhưng mà, Vương ma ma bên kia chỉ sợ sẽ sinh ra ghét hận đối với Thế tử gia.”

“Vương ma ma?” Lạc Kiêu rũ mắt khẽ cười, “Trương công công e rằng chưa biết, trong Đông Cung này, kể từ hôm nay, nhưng liền không còn ai gọi là Vương ma ma nữa rồi.”

Trương Hữu Đức nghe vậy hơi ngẩn người, trộm nhìn Lạc Kiêu bình thản thong dong, không chút biểu lộ phong ba, nhất thời lại cảm thấy có lẽ chính mình hiểu lầm: “Chuyện này…... lời Thái tử là nói?”

“Người kia ỷ vào từng làm nhũ mẫu của Hoàng hậu, ăn cắp tư vật trong cung của Điện hạ,thu nhận hối lộ, lời nói đối với Điện hạ cùng ta lại có nhiều bất kính,” Lạc Kiêu nâng mắt,nhìn Trương Hữu Đức khẽ cười một cái, nói, “Là nửa khắc* trước, ta đã cho người đánh chết bà ta trước mặt mọi người rồi.”

(*1 khắc =

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-hau-gia/2583853/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiểu Hầu Gia
Chương 12: Tiền thái y
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.