Văn Nhân An nhìn Văn Nhân Cửu và Lạc Kiêu cùng nhau vào điện.
Một thân y bào sắc vàng bất đồng với tất cả các Hoàng tử khác, gần như trong nháy mắt lập tức chiếm cứ tầm mắt của y.
Tại sao người này sinh ra lại cố tình có số mệnh tốt như vậy? Rõ ràng đều là Hoàng tử mang dòng máu chính thống của vương triều Đại Càn, chẳng qua là do ra đời sớm hơn y một chút… dựa vào cái gì a?
“Bên cạnh Thái tử, có lẽ là Bình Tân Thế Tử đi?” Lục hoàng tử Văn Nhân Thư ngồi phía dưới Văn Nhân An bỗng nhiên nâng mắt, nhìn về phía hai người kia, thản nhiên nói.
Ánh mắt Văn Nhân An hơi lóe, vội vàng nhìn lại bên cạnh Văn Nhân Cửu.
Thiếu niên kia ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, người mặc triều phục* nền đen viền đỏ, trước ngực thêu hình một hùng sư (*sư tử mạnh mẽ),nhưng nhìn qua, rồi lại không mang theo hơi thở sát phạt giống như quan võ bình thường. Trên khuôn mặt vô cùng tuấn lãng mang theo ấm áp vui vẻ, nhìn qua tao nhã, như là một công tử thế gia tính khí cực tốt.
(*Triều phục: Lễ phục vào triều gặp vua.)
Kia là Bình Tân Thế Tử? Văn Nhân An hơi nhíu mày, trong mắt dần hiện ra vẻ khinh bỉ, người nhìn qua yếu ớt như vậy thật sự là nhi tử của Bình Tân Hầu Gia?
Người như vậy, sau này cũng có thể trở thành tướng lĩnh dưới tay y, cũng có thể mang binh ra chiến trường sao?
Văn Nhân An quay đầu nhìn thoáng qua Văn Nhân Thư, cười hì hì nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-hau-gia/2583894/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.