🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kiều Tư Lâm hành động lại rất mau, chỉ một ngày, liền làm thỏa đáng việc Lạc Kiêu phân phó với y.

Đến đêm hôm sau, canh thời gian, liền đúng giờ đến chỗ hẹn ở rừng trúc sau núi.

Chờ đến bên kia, mới phát hiện Lạc Kiêu cùng Triệu Mục đã sớm chờ trong rừng. Bên này bước nhanh lên trước chắp tay hướng về phía Lạc Kiêu hô một tiếng: “Mạt tướng đến trễ, lại để tham lĩnh chờ lâu rồi.”

“Không tính là trễ, ta cùng Triệu bách phu trưởng cũng chỉ mới đến mà thôi.” Lạc Kiêu đáp lại,nhìn y liền hỏi: “Chuyện làm thế nào rồi?”

Kiều Tư Lâm thu tay về, cười giảo hoạt, nói: “Tham lĩnh còn không tin ta? Nếu như đã phân phó, mạttướng dĩ nhiên là không dám lười biếng.” Từ trong ngực móc ra một cây trâm, đưa cho Lạc Kiêu,nghiêm túc nói: “Mạt tướng phái vài huynh đệ đến nơi sinh ra của thiếp thất Liễu Nhi tìm một lần, tintức lấy được ngược lại không khác gì lắm so với nàng báo cáo cho Tham lĩnh.”

“Đây là cái gì?” Lạc Kiêu nhìn cây trâm trong tay hỏi.

“Là đồ vật của mẫu thân Liễu Nhi cô nương.” Kiều Tư Lâm gãi gãi đầu nói, “Thời điểm qua đó,ngoài ý muốn lấy được cái này, vì vậy liền bỏ ra hơn mười đồng tiền mua về, nghĩ rằng có chỗ dùng đến.”

Lạc Kiêu gật đầu, cất cây trâm vào: “Ngươi nói tiếp đi.”

“Vâng. Lại nói phụ thân của Liễu Nhi kia là một tú tài, bản thân mở lớp học tại địa phương.” Kiều Tư Lâm nói: “Hai năm trước, Chu thái thú coi trọng Liễu Nhi, đến Ngô gia cầu hôn, chẳng qua là Ngô tú tài kia tính tình ngay thẳng, từ trước đến nay chướng mắt Chu thái thú, không chút nể mặt, trực tiếp đánh đuổi người ra ngoài. Từ đó đến sau cũng chỉ một tháng, Ngô tú tài trên đường ra ngoài, gặp phải cướp, người cứ như vậy bị giết chết.”

Lạc Kiêu khẽ cau mày nói: “Liễu Nhi lại nói Chu Thủ Văn giết phụ thân của nàng —— nghĩ đến bọncướp lúc trước kia lai lịch cũng có chút kỳ quái.”

“Khả năng này cũng khá lớn,” Kiều Tư Lâm gật đầu, tiếp tục nói: “Ngô tú tài chết rồi, Ngô gia lại không có đàn ông, còn lại cô nhi quả mẫu sống trong chật vật, không lâu sau đó, lại có một đám người nhảy ra cầm theo giấy nợ có ấn dấu tay của Ngô tú tài, nói ông khi còn sống thiếu bạc củabọn chúng.”

“Người đã chết, lại có giấy nợ, chính là có miệng cũng không nói lại được.” Triệu Mục nói.

“Ải bảo không được?” Trên mặt Kiều

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-hau-gia/2583956/chuong-68.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiểu Hầu Gia
Chương 68: Nói rõ
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.