🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ Liễu Nhi bên kia lấy được manh mối cực kỳ quan trọng, Lạc Kiêu xem như rốt cuộc có thể thở phào một hơi. Mang theo hộp kia trở về miếu cổ ngoài thành nhìn qua đã hoang phế thật lâu, còn chưa đi vào, liền thấy Kiều Tư Mục dẫn theo mấy người ra đón.

“Lạc tham lĩnh.” Kiều Tư Lâm vài bước đi đến bên cạnh Lạc Kiêu, vội vàng hỏi: “Liễu Nhi kia chongười cái gì a?”

Triệu Mục đứng phía sau Kiều Tư Lâm vỗ vỗ đầu y: “Đi vào trước rồi nói.”

“Những người còn lại vẫn còn canh giữ ngoài kho lúa sao?” Lạc Kiêu nhìn Kiều Tư Lâm liền hỏi.

Kiều Tư Lâm gật đầu, nói: “Đã phái hơn mười người qua, bọn họ đã vây quanh toàn bộ tòa nhà, chỉchờ tham lĩnh ra lệnh một tiếng.”

Lạc Kiêu gật đầu, cầm trong tay quyển da dê có được trải lên bàn, cẩn thận phân tích: “Tòa nhà nàycủa Chu Thủ Văn tổng cộng có hai sương phòng Đông, Tây, căn cứ vào tình hình canh phòng, lươngthực cất giấu chủ yếu ở giữa hai nơi này. Từ bản đồ nhìn ra, toàn bộ tư trạch có tổng cộng mười ngườicanh gác, năm mươi người tuần tra, cứ ba canh giờ thay phiên một lần, thời gian để trống ước chừng uống cạn một chén trà.”

Ngón tay chỉ xuống tấm da dê, trầm giọng: “Sau giờ Tý, canh gác trong phủ càng nghiêm ngặc, nhưngnửa canh giờ trước bình minh rồi lại là thời điểm bọn họ dễ dàng buông lỏng nhất. Ngươi mang theomấy người đến tập trung các binh sĩ phòng thủ bên ngoài kho lúa, phân phó, hiện tại để cho toàn quân nghỉ ngơi điều chỉnh tại chỗ, hai canh giờ sau, dựa theo kế hoạch lập tức hành động.”

Kiều Tư Lâm gật đầu, đáp “Vâng” một tiếng, dẫn theo tám người còn lại lập tức lên đường.

Triệu Mục nhìn theo bóng lưng hấp tấp của Kiều Tư Lâm, quay đầu nói với Lạc Kiêu: “Lạc tham lĩnh,hiện tại chúng ta không đi theo sao?”

Lạc Kiêu nâng mắt nhìn y, nói: “Lát nữa ta sẽ qua, nhưng ngươi thì không cần. Ta có một chuyện muốn giao cho ngươi.”

Triệu Mục hơi nghi hoặc nhìn Lạc Kiêu: “Không biết Lạc tham lĩnh có chỉ thị gì?”

Lạc Kiêu cầm cái hộp lúc trước Liễu Nhi đưa cho hắn giao cho Triệu Mục, nói: “Cái này, là sổ sách mấynăm qua của Chu Thủ Văn, còn có ghi chép thu hối lộ của quan viên các nơi.” Lạc Kiêu nói: “Hiện tạilệnh cho ngươi mang những thứ này đến Đế Kinh một chuyến, mau chóng giao vật này cho Thái tử,ngươi đã rõ?”

Triệu Mục lập tức rõ ràng ý tứ của Lạc Kiêu, liền vội vàng gật đầu đáp lại: “Mạt tướng nhất định không nhục mệnh!” (*Không hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao phó hay bạn bè nhắn nhủ)

“Được rồi, ngươi cũng chớ ở đây kéo dài thời gian, đi đi!” Lạc Kiêu khẽ cười, “Đi sớm về sớm.”

“Vâng.” Triệu Mục đáp lời, cầm cái hộp trong tay, cũng vội vàng bước nhanh ra khỏi miếu cổ.

*

Trước bình minh, sắc trời u ám đến lợi hại, bốn phía rồi lại không một tiếng động, yên tĩnh chỉ có thểnghe thấy tiếng gió thổi.

Thủ vệ đã canh giữ cả đêm đầu óc bắt đầu cảm thấy mơ màng, liền đưa tay dụi dụi mắt, sau đó mới dùng sức lắc đầu. Nhưng chút tỉnh táo từ cách đó mang lại rất nhanh liền biến mất, cơn buồn ngủ cànglúc càng ập đến, gã nhịn không được từ từ nhắm hai mắt, sau đó, thân thể mềm nhũn, chính là khôngcòn ý thức.

“Này! Dậy! Ngươi thế nào lại ngủ rồi?” Đồng bạn bên cạnh nhìn thủ vệ đã ngủ như chết, có chút bực bội lấy chân đá gã, “Tỉnh lại, nếu để cho Đại nhân biết… biết… ư…” Nói xong, đầu óc cũng dần dần hỗnloạn, bất tri bất

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-hau-gia/2583970/chuong-75.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiểu Hầu Gia
Chương 75: Tìm lương
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.