Lúc Triệu Mục cùng vài thị vệ mang theo một thân máu đen đi đến Hiên Vương phủ đã là đêm khuya, xông vào phủ quỳ rạp xuống trước mặt Văn Nhân Hiên, chính là nói không ra hơi: “Điện hạ bị tập kích, sống chết chưa rõ, mong Hiên vương ra tay trợ giúp!”
Lông mày Văn Nhân Hiên đột nhiên nhíu chặt: Ban ngày Văn Nhân Cửu cùng Lạc Kiêu vừa tới Hiên Vương phủ, trong đêm liền gặp tập kích ở Dịch trạm. Cam Châu là đất phong của y, đây rõ ràng là muốn đổ tội hại chết Thái tử lên trên người y đi!
Văn Nhân Hiên thay đồ, phân phó thị vệ bên cạnh xuống dưới tập hợp binh mã, khẽ quát với đám người Triệu Mục: “Dẫn đường!”
Triệu Mục dập đầu, trầm giọng đáp một tiếng “Vâng”.
Lúc một đoàn người đi đến bên ngoài Dịch trạm, từ xa có thể nhìn thấy một tam đẳng hộ vệ đang đứng canh bên ngoài, nhìn thấy đoàn người Triệu Mục cùng Hiên Vương đến đây, vội vã đi tới. Triệu Mục tiến lên đè vai hộ vệ lại, lạnh lùng hỏi: “Điện hạ cùng Tướng quân thế nào?”
Hộ vệ kia mang theo tiếng khóc nức nở: “Người áo đen quá nhiều, chúng ta ngăn cản không nổi. Tướng quân mang theo Thái tử điện hạ trốn ra ngoài thành… Chỉ là, bọn họ bị quấn quá chặt, Tướng quân che chở Điện hạ không thể chống đỡ nổi, liền… liền…”
Trong lòng Triệu Mục “lộp bộp” một cái, giọng nói có chút phát run: “Liền thế nào?”
Ánh mắt hộ vệ lướt qua Triệu Mục rơi xuống Đoạn kiều phía sau y, nghẹn ngào lên tiếng: “Trừ ta ở lại đây là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-hau-gia/2584033/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.