Tâm trạng vui vẻ nửa buổi chiều của Hoàng Dật vẫn chuyển sang cáu kỉnh.
Cả phim trường đều tràn ngập áp suất thấp của người đàn ông này mang đến, nhân viên nào cũng câm như hến, cẩn thận hoàn thành công việc của mình, nhưng sau đó vẫn bị Hoàng Dật phát hiện ra sai sót rồi khiển trách một trận.
Đinh Thiển xem như chứng kiến khía cạnh làm việc như ma vương của chú Hoàng “thân thiện” của cô.
Mà nguyên nhân khiến Hoàng Dật gắt gỏng, cũng là nguyên nhân lúc nãy khiến ông vui vẻ.
“Tương tác! Cậu hiểu tương tác là thế nào không?”
Hoàng Dật dừng việc chụp lại lần nữa, bước đến trước mặt Cố Cảnh Sâm, chỉ vào Vân Tiểu Đồng vừa bị anh đẩy ra, nhìn Cố Cảnh Sâm như bệnh tâm thần.
“Tôi cần ánh mắt của cậu —- phải là ánh mắt không được thỏa mãn dục vọng, phải để lộ ra sự lạnh lùng nhưng nội tâm thì khao khát.
Cậu muốn cởi quần áo của cô ấy, muốn cùng làm tình với cô ấy.
”
Hoàng Dật mặc kệ vẻ mặt của mọi người, vẫn hít một hơi thật sâu, cất cao giọng hơn, ngay cả gân xanh bên thái dương cũng nổi lên—–
“Cậu đang nhìn một người phụ nữ cậu khao khát, không phải dùng ánh mắt như nhìn một khúc gỗ đó!”
Cố Cảnh Sâm im lặng hồi lâu, anh ngẩng lên:
“Xin lỗi, cháu không làm được.
”
“….
.
!!!”
Vẻ mặt dữ tợn của Hoàng Dật khiến Đinh Thiển run lên, cô cũng chẳng lấy làm lạ nếu tiếp theo Hoàng Dật nhào lên.
Đinh Thiển có thể hiểu được tâm tình phức tạp này —–
Giống như cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-khac-tinh/8754/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.