Trần Ngọc Hiền nhìn nàng, vội vàng nói: "Cô nương, thân thể của ngươi còn chưa tốt, sao lại ra đây làm gì, mau trở về nghỉ ngơi đi.
.
.""Không có gì đáng ngại." Tô Như nhìn bà ta một cái, mỉm cười nói: "Ta bây giờ đã cảm thấy tốt hơn nhiều rồi."Trần Ngọc Hiền nắm tay của nàng, nói: "Tôn thần y nói thể cốt của ngươi suy yếu, những ngày này ngươi ở trong Chung phủ tĩnh dưỡng cho tốt đi.
.
."Tô Như lắc đầu, nói: "Ta thật sự là đã không có gì đáng ngại nữa, một lúc nữa liền trở về, bằng không, thúc thúc thẩm thẩm ở trong nhà sẽ lo lắng."Trần Ngọc Hiền cau mày, nói ra: "Như vậy sao được.
.
.""Biết Tiểu Ninh ca không có việc gì, ta đã an tâm rồi." Nàng nhìn Chung Ý một cái, cười nói: "Tẩu tẩu thật xinh đẹp, đứng cùng với Tiểu Ninh ca, rất xứng đôi.
.
."Sắc mặt Chung Ý đỏ lên, cúi đầu nói: "Tiểu Như muội muội cũng rất xinh đẹp.
.
."Tô Như cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Ta kém xa tẩu tẩu, tẩu tẩu vẫn còn là đại tài nữ, ta.
.
.
, ta đều chưa từng đọc qua sách."Trần Ngọc Hiền chen miệng nói: "Chớ đứng ở chỗ này nữa, đi vào trong nói chuyện đi.
.
."Tô Như ngồi ở trên giường, Trần Ngọc Hiền ngồi ở đầu giường, cười hỏi: "Tiểu Như, trong nhà ngươi bây giờ còn có những ai nữa?"Tô Như nói ra: "Sau ki cha mẹ qua đời, cũng chỉ còn có ta cùng Tiểu Ninh ca."Trần Ngọc Hiền có chút đau lòng nhìn nàng, hỏi: "Cuộc sống trước kia của các ngươi, nhất định là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-lang-quan-nhu-y/1194391/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.