Vừa nghĩ đến Sở Yến có khả năng sẽ vứt bỏ hắn, Sở Khanh lập tức không chịu nổi: để thế giới chết dẫm này hủy diệt đi!
Rõ ràng là Ma tộc sinh ra đã nên kiêu ngạo hống hách, nhưng lại được một người đàn ông lạnh nhạt nho nhã nhặt về, sau đó bị y thu hút không có cách nào thoát ra.
Vậy là tất cả mọi thứ đều trở nên mâu thuẫn: bản tính hung tàn, nhưng hành động lại kiềm chế nhẫn nhịn vì y; ngạo mạn bẩm sinh, song ở trước mặt Sở Yến có thể khom lưng uốn gối.
Hắn không sợ gì hết, chỉ sợ Sở Yến không cần hắn.
Mấy ngày nay Sở Yến đi sớm về khuya, hắn biết rõ chủ ý của Sở Yến là muốn để cho hắn tự kiểm điểm bản thân, nhưng hắn không nhịn được mà cảm thấy tủi thân.
Trong đám người kiêu ngạo như Ma tộc có lẽ không có từ "tủi thân", vì vậy phản ứng của cơ thể là không thích hợp, nó chỉ biết chủ nhân cảm thấy khó chịu, vì vậy lý giải tủi thân thành tức giận và buồn bực.
Sở Khanh càng khó chịu, ma khí trong người càng cuộn trào mãnh liệt.
Lo ma khí tràn ra sẽ gây thêm phiền phức cho Sở Yến, hắn bèn chịu đựng, nhẫn nhịn, cuối cùng ma khí không có nơi giãi bày thúc đẩy tốc độ sừng Ma phát triển.
Cơ thể không chịu nổi sự gặm nhấm của ma khí, ý thức của Sở Khanh dần tan rã.
Bên tai là tiếng chửi rủa của người khác, hắn thôi miên bản thân: ngủ đi ngủ đi, ngủ rồi sẽ không làm tổn thương người khác cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-ma-vuong-tien-ton-tien-gioi-nuoi/201679/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.