Bàn tay hắn ta nóng rẫy và thô ráp, cảm giác từ xương cụt truyền lên cũng nóng rẫy và thô ráp.
Theo sau đó, một bàn tay khác của gã trượt vào mặt trong đùi tôi, cảm giác nóng rẫy thô ráp đó như thể bị đẩy lên tận lồng ngực tôi.
Ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm!
Cả người tôi đều hoảng loạn, điều này khác với nỗi sợ hãi khi đối mặt với cái chết, đó là một nỗi kinh hoàng không thể diễn tả bằng lời.
Tôi muốn đẩy hắn ta ra, tôi muốn hắn ta cút đi. Nhưng tôi không thể cử động được, ngoài việc la hét đau đớn tôi không thể nói được gì khác.
Hắn ta vẫn vùi mặt vào ngực tôi, dùng răng đay nghiến vào mép thịt bị cắn rách ở chỗ xương quai xanh của tôi. Những ngón tay dính đầy máu và mủ của tôi đã chạm đến nơi mà tôi không muốn hắn chạm vào nhất.
Ngay lúc toàn thân tôi run lên một cái, cửa, vừa hay đúng lúc này bị mở ra.
“Tuy tao không muốn làm phiền chuyện tốt của mày, nhưng thằng nhóc này là người của DS, tao có vài điều muốn hỏi nó.” Người đàn ông đứng ở cửa mặc đồng phục tác chiến giống hệt Độc Nhãn, là người của Hunting Blade.
Độc Nhãn dường như rất bất mãn, nhưng vẫn phải tuân theo.
Hắn ta men theo bụng dưới của tôi, từ dưới lên trên li.ếm sạch vết máu, cuối cùng mút một cái ở vết cắn trên xương quai xanh: “Đợi tôi nhé, bảo bối~”
Tôi ngay cả sức để trợn mắt cũng không còn.
Độc Nhãn đi rồi, tôi không biết mình có được coi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-minh-da-chet-nhu-the-nao/2768999/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.