Thời gian trôi qua, một khoảng thời gian không quá dài không quá ngắn để quên đi một người. Đến giờ, nỗi đau mất Lãng Minh trong Tần Thiên Lăng đã một phần nguôi ngoai.
Trong khoảng thời gian đầu, Tần Thiên Lăng vật vã, điên cuồng cắm đầu vào công việc. Một ngày, anh ngủ không quá 1 đến 2 tiếng.
Cũng chính vì điều đó, công ty Tần Thị trở thành công ty đứng đầu ngành, chiếm top 10 thế giới về doanh thu cao nhất. Bây giờ, Tần Thiên Lăng có tất cả, sự nghiệp, bao người vây quanh nhưng chỉ thiếu mỗi Lãng Minh.
Từng ngày cứ chảy trôi, tuần tự, lặp đi lặp lại trong một vòng tuần hoàn vô hình. Toàn là những thứ cảm xúc lạnh lẽo cộng với sự nhớ nhung đến điên dại.
Tần Thiên Lăng luôn ôm trong mình hy vọng, Lãng Minh sẽ trở về bên anh. Anh vẫn luôn cho người đi tìm kiếm Lãng Minh.
Tần Thiên Lăng vẫn bị lạc trong suy nghĩ là Lãng Minh vẫn chưa chết. Vào những đêm khuya, anh thường lôi một chai rượu vang rồi vừa nhâm nhi vừa xem hình của Lãng Minh.
Tần Thiên Lăng biết mình sẽ khó chịu nhưng anh vẫn cố gắng nhìn khuôn mặt tươi cười của Lãng Minh trong bức ảnh. Miệng anh cười mà mắt đã ngấn vài giọt nước.
“Bố Lăng…đi học…”_A Bối bây giờ cũng đã lớn, thành một cậu bé trắng trẻo như baba của nó-Lãng Minh
Tần Thiên Lăng lặng lẽ rời khỏi ghế, cùng A Bối đi ra xe.
Lúc trước vì có Lãng Minh nên Tần Thiên Lăng rất chăm lái xe, bây giờ để việc đó cho tài xế. Cả hai bố con im lìm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-minh-toi-bat-em-ve-lam-vo-phan-2/2085388/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.