Lăn lộn tới nửa đêm, Phó Tinh Thần mệt tới nỗi không muốn nhúc nhích, vì tránh cho giọng nói khản đặc, cô cắn vài dấu răng trên vai Giang Dạ.
Quá mệt mỏi, kết quả chính là lúc hai người tỉnh dậy đã rất muộn.
So sánh mà nói, Phó Tinh Thần chả muốn tỉnh, ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, cô mới biếng nhác mà mở to mắt.
Mí mắt nặng trịch, nhưng ý thức đã thanh tỉnh.
Phó Tinh Thần nhích lại gần lồng ngực của Giang Dạ, “Mấy giờ rồi?”
Người đàn ông giơ tay vỗ nhẹ lưng cô vài cái, ngữ khí mang theo nửa phần dụ dỗ cùng trấn an: “Vừa rồi đã hỏi qua Trì Minh, buổi sáng hôm nay em không có cảnh diễn, ngủ thêm một lát.”
Phó Tinh Thần “Ừ” một tiếng, “8 giờ kêu em.”
Giang Dạ: “Hiện tại đã 8 giờ.”
Phó Tinh Thần trợn mắt, đôi mắt chớp vài cái, lập tức ngồi dậy, trên người cô không mặc quần áo, bởi vì bật dậy, không cuốn chăn theo, cúi đầu có thể nhìn thấy trên người đầy vệt đỏ ái muội.
Cô túm gối ném qua, “Giang Dạ, anh có hiểu thế nào là thương hương tiếc ngọc không?”
“Em gặp qua người nào ở trên giường còn biết thương hương tiếc ngọc?”
Giang Dạ cũng ngồi dậy, tùy tay cầm áo sơmi tròng lên, “Thời gian này, bọn họ hẳn đã ở dưới lầu chờ chúng ta ăn cơm.”
Phó Tinh Thần chí muốn đá anh từ trên giường ngã xuống, mới vừa nâng chân lên đã bị anh cầm lấy mắt cá chân, người đàn ông kéo cô về phía mình, tay dọc theo đường cong chân bộ khẽ vuốt đi lên: “Còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-my-nu/479121/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.