Hắn ta bước đến bên nó. Đôi lông mày nó nhíu sâu. Đôi tay đầy tà khí của hắn ta chạm lên da mặt nó. Minh Vũ – hắn không ngừng quát lớn:
- KHÔNG ĐƯỢC. TAO CẤM MÀY… KHÔNG ĐƯỢC CHẠM VÀO CÔ ẤY.
Anh Minh hoảng sợ, đe dọa:
- Tiểu Càn, mày không được đụng tới Nhược Hi. Mày thử động vào 1 sợi tóc của cô ấy xem. Tao sẽ cho mày vào tù, áp giải ra biên giới 1 năm rồi chém chết.
Hắn ta bật cười:
- Ha ha…Mày đe dọa tao? Sao Hoàng Minh? Được… Xem mày làm được gì.
Khuôn mặt độc ác của hắn ta tiến sát đến cạnh mặt nó. Đôi tay dơ bẩn kia chạm vào eo nó. Thật kinh tởm. Nó ném ánh mắt căm phẫn, né tránh. Cái môi thâm đầy ướt át lướt qua cổ nó, khiến nó rùng mình…
- Tên…Đ I Ê N…
Nó thấy hắn vùng vẫy muốn thoát ra cứu nó, anh Minh căm phẫn, vầng trán nheo lại, gồng mình, cả hai cùng ra sức thoát khỏi bọn kia.
Viên Viên nhìn thấy cảnh đó, đôi mắt đỏ rực, hét lên:
- TÊN CHẾT TIỆT… TÊN THỐI HOẮC KIA, CÁI MIỆNG DƠ BẨN CỦA MÀY ĐANG CHẠM VÀO BẠN TAO ĐẤY. MUỐN ĂN ĐÒN À?
Mẫn Mẫn ném ánh mắt kinh thường, nhổ nước bọt xuống sàn nhà, giọng nói mỉa mai:
- Viên à, 1 tên biến thái, điên khùng, thằng nhà quê lên thành phố…vác theo mấy anh đệm mông, đệm ngực còn đòi ăn thịt thiên nga thành phố, đúng là không phép tắc. Chắc sau này không làm được gì nên hồn đâu! Gì mà xã hội đen? Chả có khí thế gì… Ngắt thiết bị theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-nha-dau-em-la-cua-rieng-toi/2487748/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.