Nghe vậy, Chu Linh mỉm cười lắc đầu: "Dụ dỗ người nào, một mình ngươi còn chưa đủ sao?"
Cánh tay ôm chặt, nàng đem An Điềm ôm gần một chút.
Từ trên nhìn xuống, các nàng đều nghiêng về một bên, Chu Linh ôm chặt nữ hài tử nhỏ xinh, giống như ôm một con thú bông mềm mại đáng yêu.
Chu Linh thấp giọng nói: "Ngươi biết hormone là gì không?"
"Đó là một loại phản ứng hóa học."
"Không............"
Nàng nhẹ nhàng thổi khí bên tai nàng ấy, nhìn vành tai nàng ấy dần dần phiếm hồng: "Với ta mà nói, đó là một loại khí vị."
"Liền giống như ngươi."
Nàng ngửi hơi thở trên người nàng ấy thật sâu: "Trên người của ngươi có hương vị.........Giống như kẹo bông lúc nhỏ ta ăn, thơm thơm mềm mềm."
Nắng sớm xuyên qua khe hở cửa sổ chiếu vào bên trong.
Ánh sáng thuần khiết chiếu trên chăn bông ấm áp, dường như có thể nhìn thấy phía dưới chân, hai chân các nàng dây dưa với nhau.
An Điềm kìm chế tiếng tim đập mãnh liệt, nỗ lực lật người qua xem nàng.
Biểu tình mê man, hai tròng mắt chứa đầy sương mù yên tĩnh, trong suốt như nước.
..........Nàng còn chưa tỉnh a.
Chờ nàng tỉnh lại, sẽ biến thành Chu Linh ôn nhu đứng đắn, chuyện các nàng trên giường thân mật sẽ bị nàng quên sạch sẽ.
Cho dù nhớ tới, cũng chỉ cho rằng mình cùng nữ nhân cùng giường một hồi mộng xuân mà thôi.
Nghĩ vậy, ấn đường cô nhíu lại, tay kịch liệt run rẩy vươn ra, lần đầu tiên lấy hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phu-ba-ta-tinh-ra-nguoi-ngay-sau-se-duong-ta/2248525/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.