Chương 29:
Chu Linh nhìn mí mắt An Điềm bắt đầu đánh lộn, mỉm cười hỏi: "Mệt sao?"
"Kỳ thật vẫn còn tốt, có lẽ ngồi quá thoải mái......." An Điềm xoa đôi mắt, ngáp một cái.
"Vậy ngủ một chút đi, đến Macao còn hai tiếng nữa."
"Được." An Điềm mềm mại đáp lời, nhìn thấy Chu Linh lấy tai nghe ra, "Ta có thể nghe chung với ngươi không?"
"Được chứ."
Chu Linh đem một bên tai nghe đưa cho cô, An Điềm cắm vào trong tai, vừa vặn nghe được một khúc cực kỳ quen thuộc, buột miệng thốt ra: "Thiếu nữ sợi tóc màu đay."
"Ngươi biết?" Chu Linh cảm thấy ngạc nhiên.
Khúc nhạc này của Debussy không tính là hay nhất.
An Điềm gật đầu: "Ta rất thích bài hát này, trước kia còn có một thời gian dài.......Ta đều đặt nó làm chuông báo thức rời giường."
An Điềm liền nhắm mắt lại, đầu nghiêng nghiêng dựa vào bên cửa sổ.
Chu Linh nhìn cô ngủ mất, giơ tay ra hiệu cho tiếp viên hàng khăn đem chăn mỏng tới đây.
Nàng một bên nhìn cô chằm chằm, một bên đem chăn đắp lên lên người cô.
Nghĩ nghĩ, vẫn là cảm thấy chưa được.
Vươn tay dài nhẹ nhàng đem đầu An Điềm dịch tới trên vai mình.
Cô gái nhỏ giống như mèo con, đầu cọ cọ vào đầu vai nàng, miệng chép chép vài cái ngủ đến ngon giấc.
Cô thoải mái.
Nàng cũng thoải mái.
Nàng cúi đầu xem tạp chí, một lúc lâu cũng cảm thấy mệt mỏi, liền bỏ quyển tạp chí xuống, đóng hai mắt lại.
Âm nhạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phu-ba-ta-tinh-ra-nguoi-ngay-sau-se-duong-ta/2248547/chuong-29-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.