Tô Chước ngẩn người, viện cớ buột miệng: "Nhưng ta là Pháp Tu mà."
Ngũ Cảnh Lịch cũng mờ mịt, hiếm khi thấy một sư muội thiên tư võ mạch tốt như vậy mà linh mạch lại nát bét, thế mà lại có chí làm Pháp Tu? Đầu óc có vấn đề à? Bị chập mạch ở đâu ư?
Chốc lát sau, Ngũ Cảnh Lịch gạt phăng ý nghĩ này, tiếp tục thuận theo lời đối phương khuyên nhủ: "Đến Đệ Nhị Vực, ngươi vẫn có thể luyện linh quyết. Toàn bộ sư huynh sư tỷ Đệ Nhị Vực đều có thể làm bạn luyện tập với ngươi, ngươi muốn chọn ai cũng được."
"Ngươi có nghe nói về Tô Chước chưa? Nàng ấy chính là Linh Võ song tu đó. Nếu không phải... Haiz, dù sao thì nàng ấy vốn đã quá mạnh rồi, chỉ với võ mạch thất giai mà có thể một chọi hai, g.i.ế.c sạch thánh tử và thánh nữ của thánh địa. Nếu sư muội có thể vào Đệ Nhị Vực, tương lai chắc chắn sẽ không thua kém nàng ấy đâu."
Thiếu niên tận tình khuyên bảo.
Mặc dù cách chiến đấu và suy nghĩ của Lạc Cửu Cửu rất kỳ lạ nhưng không sao cả. Đệ Nhị Vực bọn họ chỉ thích người đánh giỏi, lại còn đáng yêu và chăm chỉ nữa. Nếu đến Đệ Nhị Vực của bọn họ, chắc chắn sẽ được cưng chiều.
Điều quan trọng nhất là… Đệ Nhị Vực chẳng có nổi một sư muội! Đây đúng là một vấn đề nan giải. Nếu hắn ta có thể giải quyết chuyện này, vậy thì chẳng khác nào trở thành anh hùng trong lòng đám đệ tử trẻ tuổi Đệ Nhị Vực rồi… Kéo thêm vài tráng đinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/2727642/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.