"Phu quân... của Ngọc phi nương nương?! " Diệp Thiên trợn tròn mắt kinh ngạc.
Dự vương ôm nàng thật chặt, thân thể của nàng mềm mại, mang theo một hương thơm nhàn nhạt, cứ ôm nàng như vậy liền có thể khiến cho tâm tình của hắn dần bình phục lại, "Trước khi Mẫu phi gặp phải Hoàng Thượng, vừa mới thành thân được mấy ngày. Hoàng Thượng lúc dó cũng mới chỉ là một thân vương, lúc đi ngang qua Kê Châu, vô tình gặp được mẫu phi sau đó liền đem nàng mang về kinh, mà phu quân của nàng, Ngụy công tử tuổi trẻ tuấn nhã cũng mất tích."
"Hoàng thượng hoành đao đoạt ái, cướp đoạt nương tử của người khác, từ Ngụy gia đem Ngọc phi nương nương cướp đi?" Đầu óc Diệp Thiên cuối cùng cũng bình tĩnh lại, "Cho nên, Thái tử phái người đi Kê Châu tìm người vẽ chân dung của Ngụy gia, còn cố ý muốn vẽ sao cho giống huynh nữa, là muốn làm cho Hoàng Thượng hoài nghi xuất thân của huynh?"
"Từ khi ta sinh ra, phụ hoàng vẫn luôn hoài nghi xuất thân của ta, mãi đến khi chúng ta đi Bồng Diệp, ngàn dặm cầu phúc làm chứng đau đầu của hắn biến mất, lúc này hắn mới tin tưởng ta là con của hắn." Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Tiêu Ngôn Phong hiện lên một tia chán ghét, nếu như có thể, hắn tuyệt đối không nguyện ý sinh ra ở hoàng cung, hắn càng hi vọng mình sinh ra ở một nơi tự do, thoải mái như Kê Châu hơn.
"Điều này cũng thật là quá... không có đạo lý rồi?" Đôi lông mày tinh tế của Diệp Thiên cau lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-sung-hau-duong-thanh-ky/2613783/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.