Việc xét xử tại Đại lý tự, nhất là những vụ án trọng đại, không dễ gì kết luận trong vòng một hai tháng.
Thế nhưng vụ án của Lăng Duệ lần này, chứng cứ rõ ràng, nhân chứng cũng không ít. Tề Xương Lâm, Hồ Đề, Tần Vưu, từng người từng người đều nhận tội. Những kẻ này lăn lộn trong quan trường nhiều năm, sớm đã hiểu rõ thời khắc này chỉ có Lăng Duệ chết, bọn họ mới có cơ hội sống.
Dù sao, chủ mưu vẫn khác với tòng phạm.
Ngày mười một tháng mười hai, lúc lâm triều, Chu Dục Thành, Tông Già và Lỗ Thân cùng dâng tấu chương, khép Lăng Duệ tội thông địch phản quốc, hãm hại trung lương, có ý đồ mưu phản.
Mà bảy năm trước, vụ án mưu phản của phủ Tiên Thái tử cùng Vệ, Hoắc phủ Thanh Châu là do Lăng Duệ cùng bè lũ hãm hại cần được minh oan, rửa sạch tội danh, công bố thiên hạ.
Chu Dục Thành tay cầm hốt ngà, sải bước tiến lên, cung kính tâu: “Thiên lý rõ ràng, lưới trời lồng lộng. Vi thần khẩn cầu Hoàng thượng trả lại trong sạch cho ba phủ Tiên Thái tử, Thái tôn, Vệ Thái phó, Hoắc Tướng quân, để tỏ rõ Thánh minh!”
Lời vừa dứt, Tông Già, Lỗ Thân, Bách Chúc cùng các quan viên Nhị Tam phẩm đồng loạt bước ra, đồng thanh tâu: “Kính xin Hoàng thượng trả lại trong sạch cho ba phủ, để tỏ rõ Thánh minh.”
Thế cục đã định.
Các quan viên khác trong điện Kim Loan bất kể chức quan lớn nhỏ đều không phải kẻ ngu dốt, trong lòng ai nấy đều sáng tỏ, lần lượt bước ra, lặp lại lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-cua-thu-phu-dai-nhan/1605337/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.