Editor: Linh Ngọc
Đồng thời, trường học sẽ lấy ngày này làm ngày tham quan, cũng mời phụ huynh học sinh đến tham gia đêm giáng sinh này.
Chỉ có điều ba Trình Chi Ngôn đi công tác về không kịp, mà mẹ Trình Chi Ngôn lại đi ra ngoài để sưu tầm dân ca, cho nên người của Trình Chi Ngôn đến đây, cũng chỉ có Tiểu Thỏ.
Tiểu Thỏ nắm tay áo Trình Chi Ngôn đi trong sân trường rộng lớn, nhịn không được nhìn khắp nơi.
“Anh nước chanh, đây là trường học của anh?”
“Ừ.”
“Em cũng có thể đến đây không?”
“Chờ em trưởng thành thì có thể tới.” Trình Chi Ngôn nắm tay của Tiểu Thỏ, lướt qua đám người, đi về sân khấu của trường học.
“Đến lúc đó chúng ta có thể học cùng một trường không?”
“A... Giống như em lên năm nhất tiểu học thì anh đã lên năm 2 trung học rồi.” Trình Chi Ngôn cúi đầu, nhìn khuôn mặt tràn đầy hi vọng của Tiểu Thỏ, suy nghĩ một chút nói: “Tiểu Thỏ, anh lớn hơn em bảy tuổi, vì thế khả năng hai người chúng ta cùng học chung một trường là không cao lắm, trừ phi anh lưu ban nhiều lần, còn em phải nhảy lớp nhiều lần.”
“Lưu ban là cái gì?? Nhảy lớp cái gì??” Tiểu Thỏ chớp mắt to, không hiểu hỏi.
“Lưu ban chính là...”
Lúc Trình Chi Ngôn đang chuẩn bị giải thích giải thích cho Tiểu Thỏ, đột nhiên có người đi tới từ phía sau, đưa tay vỗ vai anh nói: “Trình Chi Ngôn, thì ra em ở đây, nhanh đi đến cánh gà chuẩn bị tập hợp, tiết mục lớp chúng ta ngay sau người người thứ hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111055/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.