"A... Đó là do anh thuận miệng nói." Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ mỉm cười, giọng nói dịu dàng.
"..." Tiểu Thỏ trừng đôi mắt to đen tròn, gắt gao nhìn anh, sau một lúc lâu nhăn cái mũi nhỏ của mình nói: “Khi nào thì em mới có thể làm bạn gái của anh?"
"Chờ em...lớn lên một chút.” Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn tràn đầydịu dàng, anh khom người xuống, sờ đầu Tiểu Thỏ, thấp giọng nói: " Bây giờ em còn quá nhỏ."
Tiểu Thỏ nhìn Trình Chi Ngôn trước mắt, không vui bỉu môi nói: "Mấy ngày hôm trước vừa nói em trưởng thành đừng để anh mặc quần áo cho em, bây giờ lại nói em còn quá nhỏ, cuối cùng là em trưởng thành hay là chưa trưởng thành đây?"
Trình Chi Ngôn hơi ngẩn ra, lập tức bật cười nói: "Em trưởng thành hơn trước đây một chút rồi, nhưng mà vẫn chưa hoàn toàn lớn lên."
"...."
Tiểu Thỏ quay đầu đi chỗ khác, buồn bực không vui đi về phía trước, "Dù sao lớn hay không lớn là do anh quyết định..."
-----
Tháng 9, mùa thu năm 2001.
Bạn học Bạch Tiểu Thỏ cuối cùng cũng tạm biệt nhà trẻ, quang vinh trở thành học sinh mới năm nhất tiểu học.
Cùng lúc đó, Trình Chi Ngôn đã là học sinh trung học năm hai rồi.
Vì có thể cùng Trình Chi Ngôn đi học, tan học, Tiểu Thỏ đặc biệt yêu cầu học trường tiểu học tương đối gần trường trung học của Trình Chi Ngôn, bỏ qua trường tiểu học gần nhà.
Sáng sớm Trình Chi Ngôn nhìn thấy Tiểu Thỏ đeo túi sách, vẻ mặt vui vẻ n chờ mình cùng đi đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111132/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.