Editor:Quỳnh Nguyễn
Anh nước chanh! Nhanh cứu em!
Trên màn hình điện thoại di động nhất thời lộ ra một hàng chữ này, còn có một cái vẻ mặt khóc.
Trình Chi Ngôn nhíu mày, nhanh chóng trả lời một câu:
Em làm sao vậy, ở đâu?
Sau khi tin nhắn của anh gửi đi, thật lâu sau cũng không có trả lời.
Trình Chi Ngôn ngồi ở trong phòng học, nhất thời có chút lo lắng.
Anh quay đầu nhìn thoáng qua Hạ Phong, chần chờ một chút, cuối cùng cầm lấy điện thoại di động thấp giọng nói: "Tớ đi toilet một chút, nếu như một lát cô giáo tới, nói giúp tớ một chút."
"A? Hiện tại đi?" Hạ Phong sửng sốt, còn chưa phản ứng kịp, Trình Chi Ngôn đã từ cửa sau phòng học đi ra ngoài.
Bên ngoài hành lang im ắng, lúc này tất cả các lớp đang tự học buổi tối.
Trong lòng bàn tay Trình Chi Ngôn nắm điện thoại, tâm hoảng ý loạn đi đến góc sáng sủa phía sau cầu thang, cúi đầu nhanh chóng tìm số điện thoại di động Tiểu Thỏ.
Trong điện thoại chỉ vang hai tiếng bên kia liền tiếp máy.
"Tiểu Thỏ??" Một đôi lông mi thanh tú của Trình Chi Ngôn nhíu lại, trong giọng nói mang theo một tia khẩn trương hướng tới cô hỏi: "Em làm sao vậy?"
" Hu hu hu... Anh nước chanh..." Bên kia điện thoại thanh âm Tiểu Thỏ tràn đầy ủy khuất, "Em giống như...Em giống như tới cái kia rồi...."
"Cái gì?" Trình Chi Ngôn hơi run sợ một chút, trong khoảng thời gian ngắn không có phản ứng kịp: "Tới cái gì?"
" Chính là... Chính là nữ sinh tới cái kia..." Tiểu Thỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111137/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.