Editor: Quỳnh Nguyễn
Trong lòng Trình Chi Ngôn nháy mắt nhiều một cái thân thể mềm mại.
Tiểu Thỏ ôm anh, đầu dùng lực cọ xát ngực của anh, sau đó làm nũng hướng tới anh nói: "Anh nước chanh,anh làm gì không để ý tới em?"
"..."
Trình Chi Ngôn ôm Tiểu Thỏ, vẫn không nói gì như cũ.
Vẫn lại là không để ý tới cô??
Tiểu Thỏ buồn bực cắn cắn môi mình, xem ra kỹ năng ôm ấp này còn không bằng cái kỹ năng hôn vừa rồi kia....
Không được mà nói...
Cô cần phải phóng đại chiêu!!
Ngay tại lúc Trình Chi Ngôn suy nghĩ nên nói với Tiểu Thỏ như thế nào về chuyện xế chiều hôm nay, anh chỉ cảm thấy trên bả vai mình truyền đến một lực đạo rất lớn, cả người anh liền không tự chủ được theo cỗ lực đạo này hướng tới phía sau ngửa ra.
"Ầm" một tiếng, cả người anh đều đã ngã ở trên giường.
Cánh tay mảnh khảnh của Tiểu Thỏ chống hai bên đầu của anh, đôi mắt từ trên cao nhìn xuống nhìn anh.
"..." Đôi mắt trong suốt Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ chống đỡ ở phía trên mình, sau một lúc lâu rốt cục mở miệng cúi đầu hỏi: "Em làm gì?"
" Hạ gục anh a." Tiểu Thỏ cực kì nghiêm túc hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Đồng Đồng nói, đối phó anh chỉ cần một hôn hai ôm ba đẩy ngã thì tốt rồi, bảo đảm hiệu nghiệm."
" Đây đều là lý luận gì?" Trình Chi Ngôn nhíu chặt mày nhìn Tiểu Thỏ nói: "Không được nghe nó nói bậy."
" Nhưng mà em cảm thấy rất có tác dụng." Tiểu Thỏ nhìn trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111425/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.