Editor: Quỳnh Nguyễn
"Ngồi xong rồi hả??" Trình Chi Ngôn hơi hơi quay đầu, nhìn Tiểu Thỏ một cái, thuận miệng hỏi.
"Uh`m." Tiểu Thỏ đỏ mặt gật gật đầu.
"Vậy thì đi tới." Trình Chi Ngôn một cước đạp xuống chân ga, xe nháy mắt liền ra khỏi garage tầng ngầm.
Trở về trong nhà, Tiểu Thỏ rõ ràng nói với Trình Chi Ngôn chân chính mình không có bất luận cái vấn đề gì, thế nhưng Trình Chi Ngôn vẫn là kiên trì bồng cô lên lầu.
Tiểu Thỏ dựa vào trong ngực Trình Chi Ngôn, cảm thấy vẫn để cho anh ôm như vậy cực kỳ xấu hổ, liền càng không ngừng quay tới quay lui.
"Đừng xoay nữa." Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt, nhìn tiểu gia hỏa không an phận trong lồng ngực mình kia, trong mắt bất đắc dĩ hướng tới cô nói: "Lại xoay em liền ngã xuống."
"..." Tiểu Thỏ lập tức liền dừng động tác lại, chỉ là cô ngẩng đầu nhìn cằm Trình Chi Ngôn hình dáng rõ ràng ngay tại trên đỉnh đầu mình, nhịn không được thẹn thùng nói: "Nhưng như thế này không được tự nhiên a...Em cũng không phải không thể đi."
"A......" Trình Chi Ngôn hoàn toàn không để ý tới cô nói, vừa ôm cô đi lên lầu vừa thuận miệng nói: "Anh cho rằng nữ sinh đều sẽ thích ôm kiểu công chúa."
"..."
" Như thế nào, em không thích?" Thấy Tiểu Thỏ không có trả lời mình, ánh mắt Trình Chi Ngôn có chút nghi hoặc chuyển đổi trên mặt Tiểu Thỏ hai vòng.
"Thích..." Tiểu Thỏ vùi đầu vào trong lòng Trình Chi Ngôn, thanh âm nhỏ như muỗi kêu trả lời.
Khóe môi Trình Chi Ngôn nhất thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111509/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.