Editor: Quỳnh Nguyễn
"..." Trên gương mặt trắng nõn Trình Chi Ngôn nhất thời hiện ra một tia đỏ ửng không dễ dàng phát giác.
Anh yên lặng nhìn Tiểu Thỏ, lại cũng không có nói tiếp.
" Có phải em lại nổi điên luyện tập hạ thắt lưng trong phòng hay không?" Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt Trình Chi Ngôn từ chối cho ý kiến, còn tưởng rằng chính mình thật sự nói đúng a, "Nếu không thì thắt lưng của em cùng chân sẽ không đau như vậy... Có lẽ thời gian thật dài đều không có khiêu vũ, mới bất quá luyện tập một lần nhỏ như vậy liền cảm thấy toàn thân đều đã khó chịu."
"..."
Biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn nháy mắt cứng lại rồi.
Sau một lúc lâu, anh cúi đầu mở miệng hướng tới Tiểu Thỏ hỏi: "Em... Không nhớ rõ chuyện đêm qua rồi hả??"
A??" Tiểu Thỏ chớp đôi mắt nhìn Trình Chi Ngôn, giật nhẹ môi nói: "Đêm qua làm sao vậy?? Không phải là sinh nhật em qua mười tám tuổi uống nhiều sao? Em...Em hẳn là không có sàm sỡ anh đi??"
"..."
Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn cô, không nói lời nào.
" Cái kia... Ha ha... Đương nhiên, em cũng có khả năng sàm sỡ a." Tiểu Thỏ vẻ mặt nghiêm túc không nói lời nào, vì thế đành phải xấu hổ cười cười nói: "Dù sao trước kia em uống rượu, cũng sẽ cường nụ hôn anh gì gì đó....Anh đừng quá để ý, hai ta đều đã hôn miệng nhỏ gì gì đó nhiều năm như vậy, cũng không tính là sàm sỡ rồi."
"..."
Trình Chi Ngôn trầm mặc một lúc lâu, sau đó thanh âm trầm thấp hướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111761/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.