Editor: Quỳnh Nguyễn
Ánh mắt Trình Chi Ngôn thâm trầm nhìn cô, sau đó lại đột nhiên cúi đầu xuống, cánh môi mỏng hôn môi hồng nhuận của cô.
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên mặt mình một trận nóng lên, đối mặt Trình Chi Ngôn như vậy, không biết vì sao lòng của cô đặc biệt nhanh.
Nụ hôn Trình Chi Ngôn theo chiếc cằm thon của cô, dọc theo cổ thon dài, chậm rãi đi tới trước bộ ngực cô... Bàn tay thon dài cũng bắt đầu chậm rãi đi xuống, nhẹ nhàng vuốt ve trên cái eo thon nhỏ của cô.
Tim Tiểu Thỏ đập nhanh gần như muốn từ trong lồng ngực nhảy ra, cô cảm giác đầu óc chính mình choáng váng, như là ở một mảnh sương mù dày đặc đi tới, nhìn không tới phía trước cũng không thấy phía sau, chỉ có thể dựa vào cảm giác, hướng tới một đạo ánh sáng nhợt nhạt kia đi đến.
Ban đêm trung tuần tháng sáu, không khí mang theo một tia nóng bức, chỉ có chốc lát, trên người cô cùng Trình Chi Ngôn liền xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng nhạt, không khí trong phòng lập tức liền trở nên càng thêm khô nóng.
"Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ cúi đầu hô anh một tiếng, lúc anh ngẩng đầu nhìn hướng của cô, cuối cùng có chút xấu hổ mở miệng nói: "Nóng quá..."
Trình Chi Ngôn hơi run sợ một phen, lập tức liền phản ứng kịp.
Anh kéo ngăn kéo tủ đầu giường phía sau ra, từ bên trong lục ra điều khiển từ xa điều hòa, sau đó đè xuống chốt mở làm lạnh.
Bất quá chốc lát, một tia oi bức trong phòng liền biến mất không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111833/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.