Editor: Quỳnh Nguyễn
"Không cần, cậu hơi chút chờ tớ một phen liền tốt." Cận Mặc quay đầu nhìn cô một cái, tốc độ viết chữ trên tay thoáng nhanh hơn, nhưng mà chữ viết vẫn cứng cáp hữu lực như cũ, không có một chút cẩu thả.
Tiểu Thỏ có chút nhàm chán ngồi ở bên cạnh anh, hai tay chống cằm theo dõi hắn anh viết chữ.
Nhìn nhìn, mặt Cận Mặc liền lại đỏ lên.
"Lớp trưởng.. Ách... Cận Mặc, mặt của cậu như thế nào lại đỏ??" Tiểu Thỏ trong khoảng thời gian ngắn còn chưa ý thức được là chính mình nguyên nhân, chỉ là vẻ mặt ngạc nhiên nhìn anh.
"..." Cận Mặc có chút bất đắc dĩ ngẩng đầu, đôi mắt nhìn Tiểu Thỏ một hồi, sau đó cúi đầu tiếp tục viết chữ nói: "Có thể hay không... Không cần nhìn chằm chằm tớ..."
"A, thật có lỗi!!" Tiểu Thỏ nháy mắt liền phản ứng kịp, vẫn nhìn chằm chằm người khác như vậy là hành vi vô cùng không lễ phép.
"Không có việc gì." Cận Mặc cúi đầu lên tiếng, tiếp tục viết.
Tiểu Thỏ vẫn như cũ không có việc gì, nhưng mà lại không thể tiếp tục nhìn chằm chằm Cận Mặc, nghĩ nghĩ liền lấy điện thoại cầm tay ra gửi một cái tin nhắn cho Trình Chi Ngôn.
Anh nước chanh, chúng ta kết thúc huấn luyện quân sự, ngày mai có thể nghỉ rồi.
Tin nhắn gửi thật lâu cũng không có thu được câu trả lời.
Tiểu Thỏ bĩu môi người này đại khái lại bắt đầu bận rồi.
Thời gian dài như vậy không có nhìn thấy Trình Chi Ngôn, hai người chỉ có thể dựa vào điện thoại hoặc là tin nhắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2112024/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.