Editor: May
Cố Trừng Tịch chỉ cảm thấy một thân thể mềm mại ấm áp dán tới, giọng nói thanh thúy mà mảnh mai của cô lẩn quẩn ở bên tai của anh, cảm giác nóng ran trong thân thể, một trận mãnh liệt hơn một trận, hơn nữa không biết rõ vì sao, anh tựa hồ cũng bắt đầu có chút choáng váng đầu.
Nhưng mà dù là như vậy, anh vẫn duỗi tay đẩy cánh tay Trình Thi Đồng, lắc lắc đầu, giọng nói thanh thanh đạm đạm nói: "Trình Thi Đồng, đừng nháo... em là... bạn gái Cố Ninh Thư..."
"Ừ..." Vào lúc này tất cả ý thức của Trình Thi Đồng đều đã mơ hồ, cô nghe Cố Trừng Tịch kêu cả tên lẫn họ của mình, liền có chút mất hứng ngẩng đầu lên, chu cái miệng đỏ hồng nói: "Không được phép gọi em như vậy, gọi em là Đồng Đồng..."
"..." Cố Trừng Tịch chỉ cảm giác mình một trận choáng váng đầu, thân thể hương thơm ấm áp của cô chỉ là vô cùng đơn giản tựa ở trên người mình, liền khiến anh có phản ứng.
"Đồng Đồng..." Giọng nói anh trầm thấp mà khàn khàn nhẹ nhàng gọi cô một tiếng, sau đó dựa vào lý trí còn lại, đẩy cô ra nói: "Cách anh xa một chút... Nếu không nghe lời..."
Anh sợ chính mình không khống chế nổi, sẽ làm ra chuyện gì đó tổn hại đến cô.
"Tại sao phải cách anh xa một chút??" Dưới chân Trình Thi Đồng đứng không vững một chút, cả người đều ngã ở trên chiếc giường lớn phía sau, đôi mắt cô đỏ lên nhìn Cố Trừng Tịch, ủy khuất nói: "Tiểu Cố, có phải anh lại muốn chia tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2112371/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.