Editor: May
"Cậu không cần nghĩ quá nhiều, tớ chỉ là nói cho cậu biết một tiếng mà thôi." Sau khi Cận Mặc cười với cô một chút, liền che dấu vui vẻ bên môi, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô nói: "Tớ biết rõ cậu có bạn trai, tình cảm các người cũng rất tốt, cho nên mấy năm nay tớ cũng chỉ là yên lặng nhìn cậu, chưa từng nghĩ tới muốn thổ lộ với cậu, chỉ là nếu vừa rồi thầy giáo Hứa đã nói, ngày mai sau này, giữa hai chúng ta có lẽ mười năm, hai mươi năm đều chưa hẳn có thể gặp mặt... Cho nên, tớ cảm thấy được cần phải nói cảm thụ trong lòng tớ cho cậu biết."
"..." Tiểu Thỏ nhìn anh một hồi lâu, sau đó gật gật đầu nói: "Cảm ơn cậu."
Cảm ơn cậu yên lặng thích tớ.
Cảm ơn cậu yên lặng phối hợp công việc với tớ.
Cảm ơn cậu chưa bao giờ cho tớ bất kỳ quấy nhiễu gì.
Cận Mặc suy nghĩ một chút, lại phất phất tờ giấy Tiểu Thỏ cô viết cho mình trong tay nói: "Tớ sẽ nghiêm túc suy tính đề nghị của cậu, về sau cố gắng cười nhiều một chút."
"Ừ!" Tiểu Thỏ dùng lực gật đầu với anh, bật cười.
Chụp xong ảnh tốt nghiệp, lại hai bên trao đổi tờ giấy, sau khi thầy giáo Hứa nói một tiếng "Chúc các bạn học tương lai tiền đồ như gấm hoa", cả đám liền tản đi.
Sau khi Tiểu Thỏ đi theo người ký túc xá các cô, vừa đi vừa có chút không yên lòng.
Qua nhiều năm như vậy, mặc dù dì cả của cô ngẫu nhiên cũng có lúc không đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2112651/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.