"Sau một tháng gia nhập Lộc Sơn thư viện, sẽ có người thu xếp mọi chuyện rồi đón ngươi qua phủ." Lịch trình có chút vượt quá dự tính của hắn, cũng may còn một tháng nữa, đủ để hoàn thành. Sau đó có thể tĩnh tâm một thời gian để nàng chữa trị cho, cũng coi như an dưỡng ở Ký Châu.
Mùi hương thanh mát đột ngột tới gần, thân ảnh cao lớn bao phủ nàng. Khương Viện lúc này mới nhận ra, người này vóc dáng thực cao, không chỉ khí chất không tầm thường, mà vóc người cũng cao lớn hoàn mỹ, chính là hình tượng mà nam tử luôn truy đuổi.
Bị một người xa lạ tới gần lại còn là nam nhân, theo bản năng Khương Viện liền né tránh.
không chờ nàng trốn thoát, Cố Diễn đã cầm cuốn sách trong tay nâng nhẹ cằm của nàng.
“Ngước mắt.”
không cho phép nàng trái ý, hắn đã cúi đầu xuống trước, tuấn nhan phóng đại trước mặt, không tới nửa thước.
* nửa thước là 0.2m nha.
Trong đông sương phòng, hai người có vẻ càng thân mật, ánh mặt trời phía tây ấm áp chiếu xuống từ ngoài cửa sổ, hình bóng hai người gần như sít sao, dường như được một tầng ánh vàng bao phủ.
Khương Viện bị dọa cả kinh, nếu không phải nàng tuổi còn nhỏ, mà biểu hiện của hắn đoan chính bình thản, nàng đều cho rằng, mình bị người ta khinh bạc.
Ngừng thở, bất giác liền nghe theo mệnh lệnh của hắn, chậm rãi nâng mắt lên. Vừa nhìn, liền tiến vào đôi mắt đen sâu thẳm.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong khoảnh khắc không một tiếng vang, cực kỳ yên tĩnh. Thậm chí, nàng có thể thấy chính mình ở trong mắt hắn, một khuôn mặt trắng nhỏ có chút bất an.
Vì căng thẳng mà gò má kéo căng ra, hô hấp đều cố gắng thật nhẹ, chỉ sợ hành động của mình thất lễ.
Trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-that-ben-co-dai-nhan/368351/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.