Hai phu thê ôm nhau tán gẫu, hình ảnh ấm áp làm cho người ta phải hâm mộ. Hiên Viên Hạo và Nhược Vi nói chuyện với nhau một lúc rồi mới về phòng. Vì Nhược Vi mang thai nên bây giờ họ chỉ dùng cơm trong phòng, Nhược Vi cũng không cần đi thỉnh an trưởng bối. Ngược lại trưởng bối còn phải chạy tới thăm nàng, điều này làm Nhược Vi có chút ngượng ngùng.
Bình thường Đào Đào và Thụy ca sẽ chạy sang đây chơi với Nhược Vi. Hai huynh đệ vẫn cho rằng ở Liễu gia trang thoải mái hơn vì ở đó mới là nhà của họ.
Nhược Vi cũng hiểu suy nghĩ của hai đệ đệ. Bây giờ đa số mọi chuyện nàng đều để cho hai huynh đệ tự quyết định, dù sao tuổi của hai đệ ấy cũng không còn nhỏ.
Có một số việc Thụy ca và Đào Đào đã đủ năng lực để giải quyết. Nhược Vi cũng không muốn hai đệ đệ quá ỷ lại vào nàng. Bản năng sinh tồn là kỹ năng cần thiết nhất.
Người của Liễu gia phải là người đội trời đạp đất, Thụy ca và Đào Đào cũng phải như thế. Nhược Vi còn hy vọng hai đệ đệ có đủ năng lực để bảo vệ bản thân, như vậy nàng mới không cần phải lo lắng.
Bây giờ Liễu gia chỉ cần không đắc tội với tiểu nhân quyền cao chức trọng, không tranh quyền đoạt lợi thì có thể yên ổn sống qua ngày. Nhược Vi hi vọng có thể lưu lại một chút gì đó với hậu thế của Liễu gia nên mới xây thư viện.
Dĩ nhiên, cũng không thể phủ nhận nguyên nhân xây thư viện có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thon-co-mang-theo-banh-bao-tung-hoanh-thien-ha/982237/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.