Một lúc sau, Hiên Viên Hạo mới tiếc nuối buông Nhược Vi ra. Hắn nhìn thấy Nhược Vi xấu hổ thì cũng không dám nói gì, sợ chọc nàng giận.
"Hừ.” Nhược Vi xoay người không thèm nhìn người nào đó.
Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi giận mình thì vội vàng tiến lên nói xin lỗi: "Nhược Vi, không phải là tại vì lâu lắm rồi ta mới gặp nàng sao? Cái này không thể trách ta được, nàng cũng biết ta đã lớn thế này, nhịn được như vậy cũng không dễ dàng gì.”
Hiên Viên Hạo làm bộ đáng thương, chỉ còn kém không rơi nước mắt cho đủ bộ.
"Xì.” Nhược Vi nghe Hiên Viên Hạo nói thế thì không nhịn được nữa mà bật cười. Người này lúc nào cũng lạnh như băng vậy mà trước mặt nàng lại như con cún vẫy đuôi mừng chủ.
"Cười chính là tha lỗi cho ta rồi đấy."
"Ta kêu người mang nước nóng tới cho chàng.” Nhược Vi nói xong câu đó thì không thèm nhìn Hiên Viên Hạo nữa, cứ thế mà bước ra ngoài. Hiên Viên Hạo cũng biết là nàng đang ngượng ngùng.
Năm năm, Hiên Viên Hạo từ một thiếu niên đã trở thành một nam nhân thật thụ. Năm năm trước có nhiều thứ hắn có thể dễ dàng bỏ qua nhưng bây giờ hắn tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm đó một lần nữa.
Nhược Vi trở phòng mình, bảo Xuân Phân kêu người đem nước nóng đến phòng khách. Sau đó lại nói Hạ Chí đi an bài cho người làm của Hiên Viên Hạo. Còn Thu Phân thì đã đi tìm A Phúc, nàng nói là đi thăm dò tin tức.
Nhược Vi suy nghĩ, cơm trưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thon-co-mang-theo-banh-bao-tung-hoanh-thien-ha/982350/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.