"Được rồi, ôn luyện mấy công phu Quái lão đầu dạy đi, có thể tự bảo vệ mình mới là điều quan trọng nhất.”
"Dạ, tỷ tỷ."
Ba tỷ đệ chia nhau tìm chỗ trống làm nóng người. Võ công của Nhược Vi bây giờ Thụy ca và Đào Đào không thể theo kịp. Nhưng so với người bình thường thì hai huynh đệ này đã là lợi hại lắm rồi, chỉ có thiếu kinh nghiệm thực chiến thôi.
Vốn là Nhược Vi tính trước khi thành thân sẽ mang hai đệ đệ đi du lịch. Nhưng hôm nay lại có cơ hội này, nàng không nói cho Hiên Viên Hạo biết là vì nàng biết hắn sẽ phản đối. Bây giờ Thụy ca muốn thi Hương, nàng chỉ có thể lo chuyện này trước.
Nhưng mà nếu như Hiên Viên Hạo không cho nàng đi chơi thì nàng cũng sẽ tìm cơ hội đi ngắm nhìn non xanh nước biếc.
Sau nửa canh giờ luyện tập, ba tỷ đệ đều đổ rất nhiều mồ hôi. Bởi vì ở đây không phải là Liễu gia trang nên không đủ chỗ để luyện tập. Nàng sắp xếp cho mọi người thay phiên nhau tập luyện, võ công không thể không ôn luyện. Để đến lúc mấu chốt có thể bảo vệ được bản thân mình là tốt rồi, vì vậy nàng không cho phép bất cứ ai đào ngũ.
Cho dù ở nơi này không có chỗ để luyện tập thì Nhược Vi cũng cố hết sức tìm cơ hội cho mọi người tập luyện, có một số thứ nếu buông xuống rồi thì sẽ không cầm lên được nữa.
Ba tỷ đệ đi về phòng mình rữa mặt rồi đi ăn sáng. Ở Thanh Châu này có rất nhiều đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thon-co-mang-theo-banh-bao-tung-hoanh-thien-ha/982353/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.