Thanh Châu là một nơi giàu có, diện tích lớn hơn một chút so với các tòa thành khác. Đoàn người của Nhược Vi mất mấy ngày đường cuối cùng đã tới cửa thành Thanh Châu.
Bởi vì không vội nên dọc đường đi họ đi với tốc độ vừa phải, thỉnh thoảng thấy cảnh đẹp cũng dừng lại ngắm một chút.
Lần này để Liễu Vượng ở lại trông nhà, Đào Đào cũng theo đi tới Thanh Châu. Nhược Vi nghĩ, cho đệ ấy đi để mở rộng tầm mắt cũng tốt.
Thanh châu có sản nghiệp của Liễu gia, ở mỗi tòa thành đều có dấu chân của Liễu gia. Lần này tới Thanh Châu bọn họ không cần phải thuê nhà trọ.
Đoàn người của Nhược Vi có bốn xe ngựa, xung quanh xe ngựa còn có hộ vệ đi theo. Xe ngựa này rất bình thường nên cũng không gây chú ý gì, mọi người chỉ nghĩ là nhà ai đó đang đi du lịch thôi.
Thành Thanh Châu rất náo nhiệt, tiếng người cười nói khắp nơi, các loại hàng hóa đa dạng được bày bán khắp nơi.
Nhược Vi ngồi trong xe ngựa vén rèm cửa lên, đánh giá khung cảnh phồn hoa trước mặt. Dù sao mấy tháng này nàng cũng phải ở đây.
"Tiểu thư, nơi này thật náo nhiệt.” Xuân Phân lẳng lặng đi theo sau lưng Nhược Vi
"Đúng vậy, mấy ngày nữa rủ mọi người ra ngoài đi dạo một chút, nhưng hai ngày nay phải sắp xếp lại chỗ ở đã.”
"Cám ơn tiểu thư, tiểu thư thật tốt." Xuân Phân vui mừng, mặt mày hớn hở.
"Tỷ tỷ, ở đây là đâu vậy?" Đào Đào xoa xoa đôi mắt buồn ngủ. Tối qua Đào Đào và Thụy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thon-co-mang-theo-banh-bao-tung-hoanh-thien-ha/982372/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.