Chuyện là vậy, ngay mùng 1 nhà ba mẹ cũ của nó đã khởi đầu một cái tết u ám, rắc rối rồi.
..... Mùng 2......
tết quả thật mới tấp nập làm sao, đông đến nỗi chủ quán phải đến chạy bàn cùng nhân viên ý chứ.
-Ui, em hồi hộp quá! Kg biết chủ quán mình có khó không! (nó vừa dọn dẹp vừa vui vẻ hồi hộp nói, vì từ khi nhận việc, nó chỉ thông qua anh quản lí, nhưng chủ quán thì thấy nó rồi)
-Hihi, em gái của chị yên tâm, Anh Phong nhà mình vui tính mà đẹp trai lắm!(Duyên nhéo má nó)
-thật ạ!(Mắt nó sáng rực)
-Ừ ừ, nụ cười của anh làm chết bất cứ ai kể cả con ruồi bay qua ý!(Nhi mắt trái tim kể)
-Ánh mắt to tròn sáng lấp lánh, nhìn mà muốn nhảy vào trong mắt ảnh mà nằm luôn ý!(Trang chắp tay trước ngực nói)
-WOA... sếp của mình đầy đủ vậy sao!(nó cũng ùa theo)
-Trời đất, mấy mụ hết thuốc chữa rồi!(Long lắc đầu)
-...Ehem... Cô cậu nói xấu gì tôi thế hả?(Một tên con trai rất rất rất là đẹp trai, hơi thở ấm nóng ló đầu hắng giọng)
-SẾP!(4người giả bộ nghiêm túc nói)
”WOA” nó thì chết đơ, lặng thinh nhìn Sếp “trời ơi, sếp của tôi đây sao đẹp trai quá đi mất!” thiếu mỗi điều chưa nhỏ ke thôi.
-Nè, bạn mới... Bạn mới.... Em NHÂN VIÊN MỚI!(ánh mắt sếp nhịn cười lay lay nó phải gọi đến 3lần nó mới thức tỉnh)
-Ơ ơ... Dạ dạ. Chào sếp!(nó cũng bắt chước anh chị nghiêm túc)
-Hahaha....
làm cho cả bọn được trận cười bể bụng.
....
.
....
hết giờ làm 6người họ, ngồi ịch xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-but-may-va-cau-chu-but-chi/186883/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.