Cuối cùng các cô nương cũng được nghỉ xả hơi, mặc kệ có nhận được giấy báo trúng tuyển hay không, chơi cho đã trước rồi tính.
Tú Nhi chẳng ra ngoài thư giãn được mấy hôm đã bị Kinh trưởng quan xách về nhà. Trời thì nắng như đổ lửa mà vẫn theo đám Hoa tử ra đồng rong ruổi, da trắng thịt mềm sao chịu nổi sự khắc nghiệt của thời tiết bên ngoài.
Kinh Khải Văn giục cô mau đi tắm, vừa ra ngoài về là người ướt đẫm mồ hôi. Nha đầu kia vậy mà vẫn cười toét miệng, vui vẻ cầm theo quần áo sạch đi vào phòng tắm.
Anh đứng trên hành lang, thấy cô nàng vui vẻ như tiểu tinh linh, nhanh nhẹn, hoạt bát lách qua người mình, mùi mồ hôi thiếu nữ xộc vào mũi, dễ dàng khơi gợi dục niệm của ai đó. Không chần chờ, anh quay người, đi theo cô vào phòng tắm.
Từ phía sau, anh ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, rất tốt bụng giúp cô cởi từng lớp áo, đôi môi lần tìm khắp cơ thể, khiến Tú Nhi vừa ngứa vừa tê dại, cười khanh khách không ngừng, như cự tuyệt lại như gọi mời.
Kinh Khải Văn nào chịu nổi dáng vẻ câu dẫn này của cô, chỉ hận không thể nuốt tiểu yêu tinh này vào bụng, nâng niu trong tim mà yêu chiều.
Nhấm nháp cần cổ mượt mà, bàn tay to lớn giăng đầy những vết chai phủ xuống nơi thầm kín, ngón tay len vào hoa huy*t thần bí, tay còn lại lưu
luyến vân vê cặp nhũ tuyết trắng no đủ mê người. Anh nắn bóp nhiệt tình, như đứa trẻ thèm hơi sữa mẹ.
Hai chân Tú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-khue-cac-sixgs/358546/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.