Cái gì??Bị suy tim sao?Tại sao?Tại sao mọi chuyện lại đến với tôi cơ chứ?Nếu mọi chuyện đến với tôi thì sao lại đụng tới cả con trai tôi?COn trai tôi làm gì sai chứ?Sao ông trời lại bất công đến vậy?Tôi thững thờ đi ra khỏi phòng riêng của bác sĩ,tôi đi đến giường bệnh chỗ Heri và Masu đang ở đó.Heri nhìn thấy tôi có vẻ mệt mỏi nên tới dìu tôi vào nhanh và bảo tôi ngồi xuống.Con bé nói với tôi:
- Cô giáo!Cô sao vậy?Có gì tồi tệ ạ?
- Làm sao đây?
- Sao vậy cô?
- Thật tội nghiệp thằng bé quá!! =((( *Đặt tay lên đầu của Masu*
- Cô à!!Sao vậy cô?
- Thằng bé bị suy tim...độ hai hay ba gì đó...*Khóc*
-...*Lặng người xuống và khóc nhẹ*
- Heri!Bác sĩ vừa chuyển Masu tới bảo bao giờ thì Masu có thể khỏi và ăn uống??
- Bác sĩ nói chắc phải sáng - trưa mai,nếu tỉnh thì thằng bé có thể uống nước hoặc sữa thôi cô ạ!!
- Vậy sao?Em vất vả rồi...Về học đi em.
- Em có thể ở với cô những lúc này không ạ?
- Sao được?Ba mẹ em chờ đó!
- Cô à!Ba mẹ em...
- À cô quên!Thôi được rồi,chìa khoá đây em về đi
- Cô à!Em muốn ở đây...
- Thôi nào!Về đi mai còn đi học sớm,nghe lời cô ha?
- N..Nhưng!!
- Về đi!Còn giường trống cô có thể nằm mà
- Mai em sẽ mang quần áo của Masu và đồ dùng của Masu cho cô nhé?
- Ồ...cảm ơn em!!
- Em chào cô!
- Về cẩn thận!
- Dạ!!
Khoảng một lúc sau,Heri về tới nhà và gọi cho tôi.Tôi tới chỗ giường của con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-la-cay-va-chang-cong-tu-am-ap/2550320/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.