Sau khi băng bó xong cho bé, hắn bị cô y tế quạt cho 1 trận :
_Em có biết là bị thương nặng lắm ko hả??? “Bạn gái của mình” mà ko bít wan tâm, chăm sóc sao hả??? Sao lại để cô bé bị như thế này !!? Nhớ chăm sóc cô bé tốt hơn nghe chưa hả??? Lần sau mà còn vào đây với cơ thể bầm dập như thế này thì cậu chết với tôi.
Hắn chỉ bít lí nhí :
_Dạ!!! Em sẽ ghi nhớ – Mà chả hỉu gì hết trơn.
Sau khi dặn dò hắn xong, cô y tế đi ra ngoài. Để lại mình hắn và bé trong phòng……
_
Cô đã làm xong nhiệm vụ mấy em nhờ roài đó. Vào chăm sóc bạn đi, cô đi ra ngoài 1 chút nhé! – Cô mỉm cười với cái lũ iu wái đang thập thò thập thụt ở ngoài……. ^^
_Con cảm ơn cô nhìu nghe!!! – Vũ Doanh nắm lấy tay cô cười rạng rỡ.
Làm bà cô đỏ ửng mặt, ngại ngùng (Thầy cô mà cũng ko tha…. Hix!! )….
Còn bọn còn lại thì che mặt cười…….típ tục xem kịch.
HẮn ngồi xuống cạnh bé, cầm nhẹ lấy bàn tay bé…….và im lặng suy nghĩ…..
_Tớ xin lỗi Thiên Thanh nhé!….. Tại tớ ẩu quá ko wan tâm đến you, sao này dù có chuyện gì đi chăng nữa thì tớ cũng sẽ ở bên cạnh you và bảo vệ cho you………
Nước mắt bé bỗng chảy ra :
_Thành Vũ!!!……
Và bé ngồi bật dậy, ôm chặt lấy hắn, khóc nức nở :
_Huhuuhu….. Tớ cứ nghĩ là you sẽ ko đến cứu tớ……
Hắn cười nhẹ , cũng ôm lấy bé và cố an ủi bé :
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-lanh-lung-va-hoang-tu-nu-cuoi/1109781/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.