Sáng ngày hôm sau. Nó thức dậy xuống nhà đã thấy hai người kia ngồi coi phim ăn trái cây.
Nó thản nhiên lại ngồi cùng hai người đó xơi luôn vài miếng lê trên bàn của họ.
“Cô tự nhiên quá rồi đấy” hắn lên tiếng.
“Nhà này của tôi” nó đáp.
“Cô….” anh á khẩu.
“Nhà của mày… à không nhà của bạn nhưng cũng là nhà của anh Kha nữa” Liên xía cái miệng vô.
“Ờ… mà cô là khách” nó.
“Tôi….” Liên cứng họng lun.
Không ai nới gì nữa. Ba người họ việc ai nấy làm. Nó thì về phòng. Hai người kia thì vẫn ngồi xem tv.
“Bíng bong….” tiếng chuông cửa vang lên. Thảo Nhu ra mở cửa. ” Mấy người là ai?”.
“Bọn tôi là bạn của Kha” Ny lên tiếng.
“Mời vào… Cậu chủ đang ở phòng khách”
Huy và Ny đi vào.
“Hello Bồ …. qua đây tá túc luôn à” Ny nhảy bổ tới Liên.
“Tao bị thương ” Liên nói giọng khổ sở.
“Ai là mày bị thương?” Ny.
“Là Băng” Liên.
“Cái con đó…” Ny xém tí nữa là chửi thề may là có Liên ngăn cản.
Bên hắn và Huy.
“Ê … tính để ẻm ở đây lun hả mậy” Huy ngồi xuống hỏi chuyện với hắn.
“Cổ bị thương tao cho ở đây chăm sóc ” hắn.
“Ờ…. coi là như vậy đi… à mà sao mày ở chung với con đó… Con Băng gì đó…” Huy lấy miếng trái cây bỏ vô miệng rồi hỏi.
“À… tao với Băng có hôn ước… ” hắn Bình thản nói.
“CÁI GÌ… HÔN ƯỚC… VỚI BĂNG…” Huy đột nhiên bật dậy hét lớn. Là cho Liên và Ny giật mình.
“Này Anh có khùng hông dậy tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-lanh-lung/2251265/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.