“RẦM” cả đám té nhào xuống
“Gì vậy?” nó giật mình quay qua hỏi.
” À là….. hóng gió… phải rồi hóng gió mà” cô nảy giờ vật vả đứng lên nói, bị nguyên đám nó đè
” Ồ hóng gió à…. lại còn hóng tập thể nữa chứ” nó khinh bỉ nói
” nói đi… là cả bọn nhìn lén phải hông?” nói tiếp
” ai nói nhìn lén” Liên bật dậy phản khán
“Vậy là nhìn trộm” hắn nhếch môi nói
” ờ… rồi sao..” cả bọn đồng thanh thừa nhận
” lại còn mạnh miệng…. tụi bây chết với tao” nó và hắn đồng thanh đứng dậy rượt. Cả bọn xúm nhau chạy cứu lấy thân.
” Hộc… tha cho chị đi…”
” Tha cho tao đi…á….”
” Thần Linh ơi cứu con…. ”
” Hộc…. tha cho tụi này đi mà ….”
Sau mấy vòng đuổi bắt nó và hắn cũng thắng, mỗi đứa cho Một cú trời váng. Nó và hắn cùng lườm cả bọn ý nói ‘ chỗ người ta nói chuyện lãng mạn tại mấy người phá đám, lần sau mà vậy là đừng trách’
” Oa…. buồn ngủ quá… anh lên ngủ trước…” anh giả bộ ngáp vài cái rồi từ lên lầu.
” Đứng lại”
” H…ả???? ”
” À không… chỉ là tối nay bọn con trai các người ngủ chung đi còn con gái tụi tôi ngủ chung” nó đứng khoanh tay vẻ ra lệnh nói
” Cái giề!!!… Không được… vợ anh…”
” Vậy đi ý kiến hay á” cô cướp lời, gật đầu lia lịa. Không đồng ý là nó thiến cả bọn.
Bên phòng con trai.
Địa điểm ngủ là phòng hắn
” Ngủ đi bây, anh mày buồn ngủ rồi… Á….” anh ỷ mình lớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-lanh-lung/2251294/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.