" Cái gì? Con hâm à? Nói mớ hả? Đang ở đâu?"
Miwa hỏi nó mà bản thân như dỡ khóc dỡ cười. Nó định chọc bà già này à?!
-... đang...ở ngay cạnh Nhật Minh.
Nó đáp từ từ, chậm rãi, rõ ràng, rành mạch
Nụ cười trên môi sư mẫu tắt hẳn. Có thật, đang đùa với bà không?!
Nếu là đùa, thì đúng là hơi quá rồi.
" Con...dạo này cũng có khiếu hài hước gớm!"
- Người nghĩ con có thể đùa giỡn vào lúc này?
Nó không đùa. Quả nhiên, nó không đùa, nhưng...Bà có cảm giác như mình vừa bị lừa.
"Huyết Mộc thận trọng mà ta biết...đâu rồi?"
Môi Linh mím chặt. Như thế này thật không giống với nó_với một Dương Cẩm Linh lạnh lùng vô tâm. Tại sao nó lại hành động như vậy??? Nhưng, quả thật, tình hình này không phải chuyện đùa, hai tên bịt mặt áo đen đang chĩa mũi súng vào kính xe và yêu cầu mở cửa. Tình thế bây giờ, không một khẩu súng trong tay, rõ là nguy đến nơi thật rồi đấy. Và còn...
Phía bên cạnh Nhật Minh gần như bị đứng hình, cô gái này, cô nghĩ thứ gì trong đầu?
- Sư mẫu à, bây giờ, có một thằng đang chĩa súng vào đầu con.
Linh thều thào, ánh mắt dửng dưng nhìn tên bịt mặt nọ đang đứng ở ngoài chĩa súng vào kính xe đen chỗ Linh ngồi. Kính đen xe ôtô vốn chỉ có thể từ bên trong nhìn ra, bên ngoài nhìn vào chỉ một màu tối. Minh khẽ cười nhếch mép, có lẽ tên đó nghĩ ở bên trong chắc là một con thỏ nhát gan sợ chết không dám mở cửa, nếu tên đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-sieu-quay-oanh-shin/1994296/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.