Tuyết của Đào Hoa trấn tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, chẳng qua có một đêm thôi, tuyết đọng trên mặt đất liền đi cỡ bảy tám phần.
Sau khi Bạch Tinh rời giường thì chuyện thứ nhất chính là đi xem tiểu người tuyết ở đầu tường, nhưng mà bất hạnh chính là, nghênh đón nàng chỉ có 2 tờ giấy rào rạt rung động trong gió lạnh.
Tiểu người tuyết chết rồi, bị ánh mặt trời giết chết.
Bi thương to lớn thổi quét mà đến, Bạch Tinh nắm chặt 2 tờ giấy màu kia trầm mặc một lúc lâu, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, cơ hồ là mang theo chút thù hận mà trừng mắt liếc nhìn mặt trời một cái.
A, mặt trời đáng giận này!
Góc tường có một cái mạng nhện to, ngày hôm qua bị tuyết bao trùm, đè thành một cái độ cong nhìn thấy mà ghê người, mặc cho ai nhìn cũng cảm thấy chắc chắn là không cứu được.
Không nghĩ tới hôm nay tuyết vừa tan, mạng nhện kia lại liền run rẩy bắn lên.
Mảnh như thế, thế nhưng lại cứng cỏi đến thế.
Nước tuyết tan đầu tường theo đó chảy xuống, rửa cho mạng nhện dơ ơi là dơ đến sạch sẽ, rất nhiều bọt nước trong suốt muốn rớt mà không được trụy trên tơ nhện, chiếu ra mặt trời cùng cây hồng lớn thay đổi hình dạng phía sau, rất giống một đám tiểu thế giới độc lập.
Bạch Tinh một lần nữa xuống lại mặt đất yên lặng duỗi tay đón lấy một giọt, nghĩ thầm những giọt nước lạnh căm căm này, liệu có phải chính là tiểu người tuyết biến ra không?
Nó đã từng là tuyết, giờ biến thành nước,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-sinh-sat-vach/667501/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.