Kỷ Vân Thâm cho xe chạy, hạ cửa kính xe xuống thấp nhất, gió đêm lạnh lẽo thổi từ cửa sổ xe vào, thổi xõa tung mái tóc dài đen như mực của cô, che đi phần nào tầm mắt của anh, cũng che đi cảnh xuân tươi đẹp ở trước người cô.
Ánh sáng nhức mắt từ phía trên đỉnh đầu truyền tới, đầu óc hỗn độn làm Kiều Mạn không cách nào cảm giác được thời gian đã qua bao lâu, cô chỉ mơ hồ biết, mình bị đưa tới một căn phòng hoàn toàn xa lạ.
Bên cạnh có người đàn ông đang nói điện thoại, mặc dù không nghe rõ anh ta nói gì, thế nhưng ở trong căn phòng yên tĩnh này, giọng nói kia cám dỗ trí mạng như hoa anh túc.
“Nghe giọng nói của anh hơi kỳ lạ, tối nay anh uống rất nhiều à?"
Giọng nữ trong trẻo truyền tới từ đầu điện thoại bên kia, người đàn ông nghe xong, vẻ mặt có hơi giãn ra.
Anh nâng tay phải lên, xoa xoa huyệt Thái dương mơ hồ đau nhức, men rượu từ từ tác dụng, làm anh khô miệng khô lưỡi: “Ừ, chắc lát nữa anh không lái xe được."
Kiều Mạn như bị âm thanh này đầu độc, không ngừng thu hút ngọn lửa dục vọng đang che khuất tâm trí của cô.
Cô lảo đảo đi tới, lại gần ngọn nguồn âm thanh kia, muốn mượn nó xoa dịu thống khổ và khó chịu trong cơ thể.
Kỷ Vân Thâm để điện thoại di động xuống, đang chuẩn bị rời đi, lại bị đôi cánh tay trắng nõn như ngó sen của người phụ nữ vòng qua sau lưng ôm lấy hông, cho dù có hàm dưỡng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tinh-tho-cua-ky-tien-sinh/1174453/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.