"Tôi tin tưởng, điều bí mật này còn có sức thuyết phục hơn so với việc tôi cứu tiểu thư Kỷ Hàm."
Cô cầm ly nước trước mặt lên, nhấp một ngụm nước, trên môi giữ nguyên nụ cười: “Anh có thể không quan tâm đến chính mình, nhưng anh tuyệt đối sẽ quan tâm đến người ngoài nói nọ nói kia và chỉ chỉ chỏ chỏ với tiểu thư Kỷ Hàm, tôi nói có đúng không? Kỷ tiên sinh."
Giọng nói của cô rất êm tai, nhẹ nhàng mềm mại, giống như nũng nịu, khó có thể làm người bỏ qua được.
Cô nói một hơi, suy luận rõ ràng, logic mạch lạc.
Khỏi cần phải nói, lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác là như thế này mà!
Giỏi hơn rất nhiều so với những cô gái tuổi tầm hai mươi, chỉ biết ăn uống vui đùa.
Xem ra lão hồ ly Kiều Minh Chương kia dạy con rất tốt, không ném mặt mũi của Kiều gia đi.
Kỷ Vân Thâm dập tắt điếu thuốc lá trong tay, đứng lên, chống tay lên bàn, cơ thể cao lớn gần như lập tức bao phủ lấy người cô.
Khuôn mặt đẹp trai của anh dần sát lại, phả khói thuốc vào trên mặt cô, cô đưa tay ra muốn xua khói thuốc theo bản năng, lại bị anh giữ lại, lực đạo lớn như muốn bóp nát xương của cô.
"Kiều Mạn, cô nghĩ mình nói vậy tôi sẽ chấp nhận để cô định đoạt, trở thành con rối của cô à?"
Kiều Mạn bị đau không nhịn được cau mày khẽ kêu lên, nâng mi mắt lên đón lấy ánh mắt của anh, cô rõ ràng nhìn thấy cảm xúc chán ghét trong đôi mắt của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tinh-tho-cua-ky-tien-sinh/1174467/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.