Lục Tu che miệng và lắc đầu.
Nỗi sợ hãi với Tứ ca đã khắc sâu vào trong xương tủy của anh ta, cho dù anh ta say đến mức nào, cũng biết mình không thể nói ra.
Vân Thanh dẫn dắt từng chút “Cậu đã đồng ý với người đó, không thề nói?”
Lục Tu gật đầu.
Vân Thanh dịu giọng, nỏ’ một nụ cười dịu dàng với Lục Tu, tiếp tục dỗ dành anh ta “Cậu không thể nói, nhưng có thể gật đầu hoặc lắc đầu.”
Lục Tu nghĩ một lúc
Hình như cũng có lý.
Vân Thanh “Người đỏ là anh trai của cậu?”
Lục Tu lắc đầu quả quyết.
Vân Thanh hít một hơ “..Là anh Tư của cậu?”
Lục Tu chậm rãi gật đầu.
Trái tim của Vân Thanh chìm xuống đáy.
Hóa ra Hoắc Cảnh Thâm thật sự biết cô không phải con ruột của Khương Như Tâm…
Vân Thanh xác nhận suy đoán trong lòng, nhưng lại thêm nhiều bí ẩn.
Tại sao Hoắc Cảnh Thâm không nói kết quả cho cồ, lại còn muốn lừa cô?
Anh thật sự muốn bảo vệ cô, hay là… muốn che giấu điều gì?
Vân Thanh nghĩ cũng không hiểu.
Tất cả vấn đề đều chỉ có thể đợi gặp Hoắc Cảnh Thâm, gặp trục tiếp hỏi mới cỏ thế biết được đáp án.
“Phu nhân, xảy ra chuyện rồi!” Anh ta thấp giọng nói “Điện thoại của cô không cỏ ai nhận, Tứ gia gọi đến chỗ tôi…. Tần Dĩ Nhu cô ta vừa nãy đã tự cắt cồ tay tự sát, giờ đang cấp cứu! Nhưng cơ thề cô ta đặc thù, bây giờ tình hình rất nguy hiềm, cô đi xem thử…”
Vừa nãy trong phòng quá ồn, Vân Thanh thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150028/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.