Tần Dĩ Nhu vẫn đang mong chờ, nghe thấy câu này, hy vọng trong mắt cô hoàn toàn tan thành mây khói.
Hề Sơn Kiều gia đẹp như thần đã không còn tồn tại từ lâu …
Trên chiếc xe thương gia sang trọng theo sau.
Vân Thanh vừa lên xe, một mình ngồi ở ghế trong cùng bên cửa sổ, kẻo rèm cửa, nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Trước khi lên bàn mổ, có thể ngủ bao nhiêu thì ngủ.
Nhưng tình cờ, Tồn Tú Trạch và một số bác sĩ đang ngồi gần cô, lại thảo luận ồn ào về các thao tác cụ thể trên bàn mổ sau cuộc họp.
“Tối qua tôi đã tìm hiểu kỹ về trường hợp của ông Tần, sau đó chúng tôi sẽ trực tiếp phẫu thuật từ phía trước xương ức để hút dịch trong tim ra ngoài. Thao tác này không phức tạp, nhưng độ chính xác rất cao, anh chỉ cần phối hợp với tôi là được.” Vẻ mặt Tôn Tú Trạch vô cùng tự tin.
Một số bác sĩ đi cùng anh ta tự nhiên nghe theo lời khuyên của anh ta và lần lượt đồng ý.
“Chì cần có bác sĩ Tôn ở đây, phẫu thuật gì cũng không thành vấn đề! Chúng ta chì cần tuân theo sự sắp xếp là được!”
“Bác sĩ Tôn lần này sẽ trở thành vị cứu tinh của ông Tần, địa vị của anh trong giới y học sẽ càng cao!”
Tôn Tú Trạch xua tay, giả vờ khiêm tốn “Ayy, mấy hư danh này tôi quan trọng. Bác sĩ là người có lòng nhân từ, tôi cũng ở đây để chữa bệnh cứu người!”
Nhưng với khuôn mặt đỏ rực, anh ta rõ ràng rất thích kiều tâng bốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150094/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.