ông ta tức tới nỗi muốn ra tay đánh người.
Hôm qua đã đặt trước rồi, hôm nay ghé qua, không ngờ vẫn hết phòng.
Vừa mới vào đã khiến họ phải đợi.
Vân Hiển Tông chỉ có thể kiên nhẫn, đưa người cố gia tới đại sảnh đợi, sau khi đợi gần một tiếng đồng hồ, vẫn không có phòng trống!
Sắc mặt vợ chồng cố thị rất khó coi.
Là người lãnh đạo Tập đoàn cố thị, nắm trong tay hàng trăm tỷ, họ cần gì phải đứng chờ ỏ’ đại sảnh thế này chứ!
Họ cho rằng bản thân bị Vân gia trêu đùa, Vân Hiển Tông vốn dĩ không hề coi trọng bữa cơm này, nếu không thì đâu tới nỗi quên cả cái chuyện nhỏ nhặt như đặt phòng trước chứ!
Hơn nữa, ở nơi đông người cãi nhau âm ĩ, quả thật rất mất thể diện!
“ Vân tổng, xem ra bữa cơm hôm nay không thể ăn được rồi!” cố Văn Đạt vẫn giữ phép lịch sự, nói, “Chúng ta vẫn nên hẹn ngày khác vậy.
”
“ Cố tổng, hay là chúng ta đổi sang một nhà hàng khác!” Vân Hiển Tông chỉ sợ cố Văn Đạt trong lúc nóng giận, sẽ không liên hôn với Vân gia nữa, nhanh chóng tiến lên phía trước, nở nụ cười hòa nhã, “Tối qua, tôi thực sự đã đặt phòng trước, chắc
chắn là phía khách sạn quên mất! Giờ tôi sẽ bố trí một khách sạn mới!”
“ Không cần nữa đã làm phiền Vân tổng rồi.
” Trong giọng nói của Cố Văn Đạt đã có chút thiếu kiên nhẫn, “ Tôi còn có chuyện phải xử lí, xin phép đi trước.
”
Vân Nghiên Thư tức phát điên, Vân Hiển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150588/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.