Hoắc Kiến Hoa liếc nh!n bộ đồ trong tay ông: “Vân Thanh có biết ông đã giúp lão phu nhân nhiều như vậy không?”
Phúc Bá càng cảm thấy có lỗi, bây giờ lại cầm món quà của phu nhân làm trái ý cậu ấy: “Tứ gia, bây giờ tôi sẽ trả lại bộ đồ này cho phu nhân…”
“Không cần.
” Hoắc Cảnh Thâm hời hợt nói “Đặt nó xuống đất”
Phúc Bá không biết tại sao.
Hoắc Cảnh Thâm chậm rãi lấy từ trong túi quần ra một que diêm, vuốt nhẹ, ngọn lửa tạt vào quần áo trực tiếp đốt cháy.
Phúc Bá:”…’
Sao lại có cảm giác hình như có gì đó không đúng …Hành vi của Tứ gia trẻ con như vậy sao?
Một số xe tải lớn chở đồ đạc đến nơi ở của lão phu nhân để thay thế những món đồ nội thất cũ mà bà đã sử dụng hàng chục năm.
Vân Thanh đích thân giúp đỡ thu xếp, chạy tới chạy lui tới đổ mồ hôi.
Chân cô vẫn còn đau, nhưng cô không để cho lão phu nhân thấy lo lắng.
Sau khi ăn tối ờ chỗ của lão phu nhân, Vân Thanh xoa xoa hai bàn tay đau nhức của mình rồi trờ về phòng tắm rửa để xử lý vết thương ở chân.
Mặc dù Hoắc Cảnh Thâm không có ở đó nhưng cô vẫn cảnh giác
khóa cửa lại.
Toàn thân ngâm mình trong nước ấm mới có thể thoải mái, nhưng lông mày Vân Thanh vẫn luôn khẽ cau lại.
Hiện giờ, bản hợp đồng vẫn nằm trong tay tên Hoắc Cảnh Thâm kia, cô phải tìm cách lấy lạl…
Đang miên man suy nghĩ, khóa cửa phòng tắm đột nhiên bị vặn từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150726/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.