Chương 865
Giang Nguyệt cười tự giễu: “Dù cho tôi làm cái gì, bọn họ cũng sẽ cảm thấy tôi phải đi đường tắt nào đó, tóm lại không thể dựa vào chính mình, càng không thể là vinh quang.”
Tiêu Kỳ Nhiên dừng một chút, nghe ra cô đơn cùng bất lực trong lời nói của cô, bình tĩnh mở miệng:
“Cho nên em mới muốn trở thành ảnh hậu như vậy.”
Nụ cười treo trên mặt Giang Nguyệt trong nháy mắt cứng lại.
Tiêu Kỳ Nhiên cúi đầu, ngữ khí bình thản, là một loại thờ ơ, giống như rất hiểu cô:
“Cho nên mỗi lần quay phim em đều rất nghiêm túc. Đối với diễn xuất cũng rất cầu toàn. Đều là vì muốn chứng minh thực lực của mình.”
Sao anh lại có thể không biết những điều này?
Mỗi lần cô giành được giải thưởng, nụ cười trên mặt cô là chân thành nhất.
Đang là ban đêm, Giang Nguyệt chỉ mặc một bộ sườn xám, hiện tại thân thể đang run rẩy.
Nhưng cô vẫn ngang ngạnh ưỡn thẳng lưng, cằm nâng rất cao, cực kỳ giống khổng tước cao ngạo, không để ai nhìn thấy vẻ yếu ớt của mình.
Tiêu Kỳ Nhiên rũ mắt nhìn Giang Nguyệt trong chốc lát, trực tiếp khoác áo vest lên vai cô, bao bọc hơn nửa thân thể cô.
Bàn tay anh giúp cô kéo cổ áo, che đi vị trí trước ngực cô, ngăn không cho gió thổi vào.
“Em đã rất ưu tú rồi.” Giọng anh trầm như giếng cổ, ánh mắt sâu lắng giúp cô phơi bày thành tích:
“Vừa ra mắt đã nhận được hai giải thưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1584668/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.