Chương 840
Rõ ràng là giọng điệu rất bình thản, nhưng Giang Nguyệt vẫn có thể cảm thấy có chút mất mát và tiếc nuối.
Cô định mở miệng nói vài lời an ủi, nhưng lại cảm thấy không thể nói nên lời.
Hơn 20 năm sống như vậy, làm sao ông cần sự an ủi từ một người ngoài cuộc như cô?
Giang Nguyệt đặt bức ảnh trở lại vào giữa cuốn sách và đặt nó trở lại vị trí ban đầu.
“Nơi này rất giống như có một người vẫn ở.” Giang Nguyệt đưa ra một số phân tích của riêng mình:
“Rất có hơi thở của cuộc sống.”
“Tất cả mọi thứ ở đây, đều là ta tự mình sửa sang lại đặt, hết thảy đều là dựa theo thói quen lúc còn sống của cô ấy, quyển sách kia cũng là cô ấy thích nhất.”
Ông nói xong, lại tự giễu cười cười: “Có phải giống tự lừa mình dối người hay không? Người đều đã đi rồi, tôi còn làm như vậy.”
“Không phải đâu.”
Đến lúc này, Giang Nguyệt thật sự có chút hối hận lúc ấy xúc động mà nói những thứ đó với Thịnh Sóc Thành.
Ngoài những phần mà cô nhìn thấy, tình yêu của ông ấy dành cho vợ từ đầu đến cuối đều rất sâu sắc.
Lúc rời khỏi nhà cũ, trái tim Giang Nguyệt nặng trĩu.
Vốn tưởng rằng Thịnh Sóc Thành sẽ đưa cô trở về, không ngờ ông lại nói muốn đi dạo một vòng.
Giang Nguyệt nghĩ ông rất ít khi tới đây, nhất định rất nhớ nơi này, cho nên đồng ý đi cùng ông.
So với tòa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1584732/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.