696
Dưới lầu khu chung cư vắng lặng và yên tĩnh, chỉ nghe thấy âm thanh lạnh nhạt của Tiêu Nghiễn: “Cô biết đấy – tôi không có nhu cầu phải có bạn, và tôi chẳng thiếu bạn bè quái quỷ gì hết.”
Trong câu cuối cùng, sự tức giận của Tiêu Kỳ Nhiên đã lộ rõ.
“Anh vẫn đang cứng miệng, đúng không?”
Ngu Vãn vừa khóc vừa cười, cơ thể không khống chế được đi về phía Tiêu Kỳ Nhiên, ôm lấy thắt lưng anh:
“A Nhiên, anh nên thành thật hơn với cảm xúc của mình, sẽ không ai chê cười anh, em lại càng không.”
Đột nhiên bị người khác nhào vào lòng, Tiêu Kỳ Nhiên sửng sốt trong giây lát, theo bản năng muốn đẩy Ngu Vãn ra nhưng cô ta lại càng ôm chặt anh hơn.
“Anh không cần lạnh lùng và cố chấp như vậy nữa, em sẽ cảm thấy đau lòng.”
Cô ta nói xong liền kiễng chân, muốn hôn lên môi Tiêu Kỳ Nhiên.
…
Sau buổi công diễn đầu tiên, Giang Nguyệt lại bắt đầu luyện tập các vở kịch khác, chờ đợi buổi biểu diễn tiếp theo.
Những kỹ năng cơ bản học được từ múa trước đây rất vững vàng, Giang Nguyệt vẫn giữ được hơi thở đều đặn khi thực hiện một số động tác vũ đạo khó, điều này khiến ai cũng phải khâm phục.
Ngay khi các thành viên khác ồn ào kêu Giang Nguyệt biểu diễn lại một lần nữa, cô cười gật đầu đồng ý, nói muốn uống một ngụm nước nghỉ ngơi trước.
Cô đi tới khu nghỉ ngơi cầm ly nước lên, vừa uống nước vừa xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1585039/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.